Bị phát hiện cặp với ông già, vợ làm điều vô sỉ

"Ngồi buồn ở sofa nên tôi bật máy tính lên xem Youtube. Bỗng nhiên Zalo có thông báo mới, ai đó vừa nhắn tin cho vợ tôi".

Gần 10 năm trước, tôi và vợ quen nhau. Từ khi yêu đến lúc kết hôn mất khoảng hai năm. Khi đó, tôi 31 tuổi, vợ tôi 29 tuổi.
Năm tháng không để lại dấu vết trên gương mặt vợ tôi. Ngày đó dù đã gần 30 tuổi nhưng cô ấy vẫn trông như thiếu nữ đôi mươi. Vợ tôi có dáng người chuẩn, gầy đi lại càng xinh.
Bị phát hiện cặp với ông già, vợ làm điều vô sỉ  ảnh 1
Năm tháng không để lại dấu vết trên gương mặt vợ tôi, ngày đó dù đã gần 30 tuổi nhưng trông cô ấy rất trẻ (Ảnh minh họa: Sohu).
Gia đình vợ mạnh hơn bên nhà tôi. Bố mẹ cô ấy là một cặp trời sinh, họ là hình mẫu của một gia đình nhỏ hạnh phúc. Còn tôi là con trong một gia đình chỉ có mẹ đơn thân. Cha mất khi tôi còn nhỏ, mình mẹ nuôi tôi lớn lên, bà không bao giờ tái hôn.
Sự kết hợp của chúng tôi vấp phải sự phản đối kịch liệt của bên nhà vợ. Dẫu thế, vợ tôi vẫn quyết tâm lấy tôi. Sau nhiều lần xoay vần, cuối cùng chúng tôi cũng nên duyên vợ chồng. Tôi biết ơn vợ vì những nỗ lực của cô ấy, biết ơn cô ấy đã nhìn thấy tôi trong hoàn cảnh nghèo khó, vì vậy tôi làm việc rất chăm chỉ để mang tiền về cho vợ.
Từ khi vợ sinh con, tôi lại càng chỉ biết đến vợ con. Ngày nào tôi cũng hoàn thành công việc nhanh chóng rồi về nhà nấu cơm cho hai mẹ con. Chỉ cần tôi ở nhà, việc nhà vợ tôi không cần động đến, cô ấy chỉ việc ôm con. Nhiều người trêu tôi sợ vợ quá, nhưng dù họ có nói gì đi chăng nữa cũng không thể lay chuyển được tình yêu của tôi dành cho vợ con.
Hết mình trong công việc nên tôi được tín nhiệm và thăng chức, nhưng chưa bao giờ bị cám dỗ bởi những thứ quanh mình. Tôi ở nhà với vợ vào cuối tuần và ngày lễ. Vợ tôi không thích ra ngoài, nên tôi ở nhà với cô ấy, dần thích nghi với thói quen của vợ. Chúng tôi cùng trò chuyện và cười đùa, thỉnh thoảng tôi nghe vợ than thở rồi chúng tôi ôm nhau ngủ.
Con tôi lớn hơn rồi đi học mẫu giáo, vợ tôi cũng tìm được việc làm, nhưng công việc của cô ấy hay phải đi công tác nên kể từ ấy, chúng tôi gửi con về nhà ngoại.
Vợ ngày càng bận rộn, chúng tôi càng ít dành thời gian cho nhau hơn. Nhiều khi vợ bận quá không trả lời điện thoại của tôi, tôi luôn tự nhủ chắc cô ấy mệt lắm.
Cho đến nghỉ lễ vừa rồi, vợ tôi cuối cùng cũng ở nhà. Tôi hạnh phúc ôm cô ấy thật lâu không muốn buông. Chúng tôi cùng ngồi ăn cơm, không khí rất vui vẻ. Ngày lễ, vợ không muốn ra ngoài nên chúng tôi ở nhà chơi bài, hát karaoke, sang nhà ông bà chơi. Nhưng đến tối hôm ấy, tôi phát hiện ra bí mật của vợ.
Lúc đó, vợ tôi đang tắm, tôi là người bật bình nóng lạnh cho cô ấy. Vợ thì tiện tay mang điện thoại của tôi đi sạc cho tôi. Vì không có máy, ngồi buồn ở sofa nên tôi bật máy tính lên xem mấy cái video nhảm nhí trên Youtube. Bỗng nhiên Zalo có thông báo mới, ai đó vừa nhắn tin cho vợ tôi. Hóa ra cô ấy từng đăng nhập Zalo bằng máy tính nhưng chưa thoát. Theo quán tính, tôi nhấn vào tin nhắn để đọc, rồi phải mất gần một phút để định thần lại những gì đang đọc được. Người nhắn tin cho vợ tôi là một gã đàn ông, họ nói về việc đã cùng nhau trong một chuyến đi công tác. Tôi choáng váng.
Màn hình máy tính vẫn hiển thị giao diện đoạn chat của vợ tôi với nhân tình. Cô ấy bước ra từ phòng tắm, đột nhiên trở nên rất căng thẳng khi biết tôi đang đọc Zalo của cô ấy.
Vợ tôi vội vàng xin lỗi, nói không hề muốn phản bội, nhưng người đàn ông đó thích cô ấy và theo đuổi dữ dội. Cô ấy rõ ràng biết rằng hắn đã có gia đình, và hơn cô ấy tận 13 tuổi, không thể cho cô ấy vật chất chứ đừng nói đến tình yêu, nhưng cô ấy vẫn phản bội tôi vì bị kích thích.
"Chuyến công tác quá dài, đôi khi em thực sự thấy cô đơn nên đã lừa dối anh...", vợ tôi ngập ngừng thú nhận. Tôi điên tiết quát vào mặt cô ấy: "... với một thằng cha già hơn 50 tuổi?".
Khuôn mặt vợ tôi vô cảm. Cô ấy không còn là người phụ nữ cư xử như một đứa trẻ cần tôi chăm sóc. Tôi tức giận đến không nói nên lời.
Vợ cầu xin tôi tha thứ. Vì con, tôi mong có thể tha thứ cho cô ấy, và tôi cũng mong rằng tôi sẽ không nói với gia đình, hai bên bố mẹ về chuyện này. Nhưng dù rất yêu vợ, sau 24h suy nghĩ, tôi vẫn quyết tâm ly hôn.
Không ngờ, vợ tôi gọi điện cho mẹ tôi và bố mẹ cô ấy để vận động ba người lớn tuổi trong nhà gây áp lực với tôi. Cô ấy còn bịa ra rằng tôi không chung thủy nên chúng tôi sắp ly hôn khiến mẹ gọi cho tôi chửi mắng không ra gì.
Tôi hỏi vợ tại sao lại đảo ngược trắng đen như vậy. Cô ấy nói: "Em không muốn ly hôn. Em đã sai, em hứa sau này không lừa dối nữa. Mong anh tha thứ cho em, em không muốn ly hôn với anh".
Thực lòng mà nói, việc làm của vợ càng khiến tôi khinh bỉ chứ không thể giúp chúng tôi hàn gắn lại gia đình. Có người phụ nữ nào lại có thể sống bạc bẽo như vậy với người chồng đã hết lòng yêu thương mình không, và thủ đoạn đến vậy không khi bị phát hiện ra tội lỗi?

Lén theo vợ vào viện, tôi nổi cơn lôi đình vì điều nhìn thấy

Mẹ tôi và mẹ vợ vốn là bạn thân từ bé. Mẹ tôi lớn lên ra phố đi làm, lấy ba tôi. Còn mẹ vợ ở quê làm nông rồi cũng lập gia đình. Tuy hai người có cuộc sống khác nhau nhưng vẫn giữ tình bạn thân thiết.

Năm vợ tôi hơn hai mươi tuổi, mẹ cô ấy ốm một trận thập tử nhất sinh. Nếu không nhờ mẹ tôi tìm thầy tìm thuốc, bỏ bao nhiêu tiền ra giúp đỡ chắc là không qua khỏi.

Gửi vài tấm ảnh cho sếp, vợ tôi phá sự nghiệp của chồng

Chỉ mỗi việc ở nhà trông con, làm nội trợ và chăm sóc bố mẹ chồng mà vợ tôi vẫn còn rảnh việc ghen bóng ghen gió, phá nát sự nghiệp của chồng.

Do vợ tôi sơ sẩy trong việc tránh thai nên hai đứa con được sinh ra liên tiếp. Bố mẹ tôi bận nhiều việc, ông bà ngoại thì không hỗ trợ được gì nên cô ấy  phải nghỉ việc để chăm sóc các con. Tôi luôn cố gắng làm việc nhiều hơn để cho vợ con cuộc sống tươm tất nhất có thể. Vợ tôi hằng ngày ở nhà ngoài việc lo cho con thì chỉ phải làm các việc nhà, chăm sóc bố mẹ chồng, không phải lo nghĩ gì đến chuyện kinh tế.

Vì ôm nhiều dự án nên thời gian tôi ở lại công ty ngày một dài hơn. Tôi thường đi làm sớm hơn mọi người và tan ca sau 21h. Tôi vất vả, lao lực là vậy mà vợ không hiểu, thường trách móc tôi bỏ bê gia đình, rồi so sánh với những ông chồng rảnh việc vô tích sự, chỉ khéo nịnh đầm mà không biết kiếm tiền.

Giấu vợ gửi tiền cho vợ cũ, phản ứng bất ngờ làm tôi rơi nước mắt

Tôi từng có một cuộc hôn nhân thất bại. Tám năm trước tôi yêu một bạn học cùng đại học. Cô ấy là người tính tình ấm áp, vui vẻ, đối xử với mọi người rất tử tế.

Tôi rất thoải mái khi ở bên cô ấy nên ra sức theo đuổi, cuối cùng cô ấy cũng đồng ý.

Khi yêu nhau, chúng tôi rất hạnh phúc, không bao giờ cãi nhau về bất kỳ vấn đề nào dù lớn hay nhỏ. Mặc dù cô ấy có chút nóng tính, nhưng tất cả về cô ấy đều rất dễ thương. Trải qua bốn năm đại học êm đềm, chúng tôi kết hôn ngay sau khi tốt nghiệp.

Vốn dĩ tôi nghĩ cuộc sống vợ chồng sẽ vẫn ngọt ngào, nhưng điều tôi không bao giờ tưởng tượng được là sinh con xong lại có thêm nhiều việc cần tiêu đến tiền. Chúng tôi vốn không giàu có, giờ lại càng thêm căng thẳng. Vì đi làm một mình nên tôi cảm thấy rất nhiều áp lực và không biết phải trút cảm xúc vào đâu. Sau đó, tôi thường xuyên cãi vã với vợ chuyện vặt vãnh. Cuối cùng chúng tôi phải ly hôn.

Sau khi ly hôn với vợ cũ, tôi sống với con gái vì vợ cũ không đi làm, không có khả năng tài chính. Chỉ khi cô ấy bỏ đi, tôi mới nhận ra căn nhà vắng lặng đến nhường nào, nỗi cô đơn của tôi ngày một tăng lên. Ngày đó tôi suy nghĩ rất nhiều, và dần dần hiểu ra rất nhiều sự thật. Nếu cuộc hôn nhân này có thể bao dung và thấu hiểu hơn một chút thì có lẽ cuộc sống của chúng tôi sẽ rất hạnh phúc.

Giau vo gui tien cho vo cu, phan ung bat ngo lam toi roi nuoc mat

Chúng tôi quen nhau khi còn học đại học, cô ấy là một cô gái tử tế và ấm áp (Ảnh minh họa: Sohu).

Sau này, khi tìm lại cô ấy, tôi mới biết cô ấy đã tái hôn và gây dựng lại một gia đình hạnh phúc của riêng mình.

Khi con gái tôi lớn hơn, tôi gặp người vợ bây giờ. Có lẽ vì đã trải qua sự khắc nghiệt của năm tháng nên tôi có một cách hiểu mới hơn về cuộc sống. Chúng tôi bao dung và hiểu nhau. Vợ tôi rất chu đáo với chồng, và tôi yêu cô ấy rất nhiều.

Vợ tôi sinh ra ở nông thôn, có cách sống giản dị. Vì cô ấy học chuyên ngành kế toán nên tôi giao hết tiền cho vợ quản lý. Cô ấy không làm tôi thất vọng chút nào, dù hàng tháng vẫn phải trả nợ nhưng tiền trong thẻ của chúng tôi chỉ tăng lên. Cô ấy rất nghiêm khắc với tôi trong việc tiết kiệm tiền và không để tôi tiêu tiền bừa bãi. Mục đích là để dành nhiều tiền hơn, sau này cho các con có cuộc sống tốt hơn.

Kể từ khi tái hôn, tôi không biết gì về vợ cũ. Tôi không muốn làm phiền cuộc sống của cô ấy. Nhưng cách đây không lâu, tôi đưa con đi khám, tình cờ gặp bà ngoại của cháu, nên tôi được bà cho biết vợ cũ của tôi bị viêm cổ tử cung rất nặng.

Sau khi con tôi biết chuyện, nó đòi tôi cùng đi đến nhà mẹ nó. Nhìn vợ cũ với gương mặt hốc hác, tôi cảm thấy trong lòng rất khó chịu. Con gái tôi khóc. Tôi nghĩ rằng nếu tôi có thể đối xử tốt với cô ấy, nếu khi còn chung sống tôi có đủ tiền để chăm lo sức khỏe cho cô ấy tốt hơn, không bỏ bê trì hoãn việc kiểm tra sức khỏe, có lẽ mọi việc không đến mức như bây giờ.

Trên đường về nhà, con gái tôi liên tục hỏi mẹ nó có chết không. Tôi chỉ biết an ủi. Nó xin tôi cứu mẹ nó. Dù không còn là vợ chồng, nhưng trước đây chúng tôi đã có một cuộc hôn nhân tuyệt vời. Tôi không muốn con gái buồn, nên đã lén gửi cho vợ cũ 100 triệu mà không nói cho vợ tôi ở nhà biết.

Tôi luôn cảm thấy rằng sớm muộn gì vợ tôi cũng phát hiện ra tôi đã lấy trộm tiền, nhưng suy nghĩ thật lâu, tôi không biết phải giải thích với cô ấy như thế nào. Tôi sợ cô ấy nghĩ rằng tôi còn yêu người cũ. Nhưng mọi chuyện đã như thế này rồi nên tôi chỉ biết cắn răng chịu đựng mà thôi.

Về đến nhà, tôi thấy trên bàn ăn có một bát cháo, vợ tôi thì ngồi thẫn thờ lướt điện thoại. Tôi thầm nhủ thôi thế là toi rồi, mai mốt phải ăn cháo thay cơm. Tôi vội đến bên vợ và giải thích toàn bộ sự việc.

Vợ tôi nhìn thẳng vào tôi và nói: "Anh có nghĩ em là một người phụ nữ keo kiệt không? Sau khi nghe con nói chuyện này, em đã rất tức giận vì anh không thành thật với em một chút nào. Nếu anh nói với em, em không những không phản đối việc anh làm mà còn nghĩ rằng anh là một người đàn ông giàu tình cảm, chính trực và tràn đầy năng lượng tích cực".

Nghe những lời vợ nói, tôi bật khóc. Không ngờ vợ lại tốt bụng và quan tâm đến tôi như vậy. Sau đó cô ấy nói tiếp: "Vì con muốn ăn cháo nên em đã nấu một ít và để phần anh. Anh ăn đi khi còn nóng, để nguội không ngon đâu". Tôi đến bàn ăn, trong lòng lúc này cảm thấy rất ấm áp.

Qua sự việc, tôi càng tin rằng một cuộc hôn nhân tốt đẹp cần có sự thấu hiểu và bao dung lẫn nhau giữa vợ và chồng. Trên thực tế, chỉ cần nhiều điều được nói ra, tất cả đều sẽ ổn. Tôi thật may mắn khi gặp lại được một người vợ tâm đầu ý hợp. Tôi cũng tin rằng cuộc sống của chúng tôi sẽ ngày càng tốt đẹp hơn.

Vợ cũ của tôi đã bình phục và trả lại tiền cho tôi. Dù ít khi liên lạc với nhau nhưng cả hai chúng tôi đều cầu chúc cho nhau hạnh phúc.

Tin mới