Biết vợ tôi bị mất ý thức, bố mẹ bắt bên ngoại đón về chăm sóc

Bố tôi nói là gia đình sẽ chịu trách nhiệm trả hết số tiền nợ 120 triệu cho vợ tôi. Còn bên ngoại sẽ phải đón vợ tôi về để chăm sóc cả đời.

Tháng trước, vợ tôi và con về nhà ngoại chơi, hai người bị tai nạn. Trong khi con tôi không bị sao thì vợ lại bị chấn thương sọ não.
Nửa tháng vợ nằm viện, toàn bộ tiền tiết kiệm trong 9 năm của chúng tôi dồn hết vào chữa bệnh. Thậm chí tôi còn phải vay của anh em mỗi người một ít tiền, tổng nợ hiện tại là 120 triệu.
Thế mà tuần vừa rồi, bác sĩ báo tin là vợ tôi không thể hồi phục như bình thường được nữa. Cô ấy bị mất ý thức, ngơ ngác như một đứa trẻ, ai hỏi thì phải suy nghĩ rất lâu mới trả lời được. Ban đêm thì rất khó ngủ, tỉnh dậy thì lúc cười lúc khóc, không kiểm soát được bản thân. Tôi vô cùng suy sụp, có bao nhiêu tiền dồn chữa bệnh với mong muốn vợ trở lại bình thường thế mà không thể.
Ngày tôi đưa vợ về nhà, bố mẹ tôi đã triệu tập anh em nội ngoại của tôi và vợ đến để họp gia đình. Ông nội nói là gia đình tôi sẽ chịu trách nhiệm trả hết số tiền nợ 120 triệu cho vợ tôi. Còn gia đình ngoại sẽ phải đón vợ tôi về để chăm sóc cả đời. Bởi một mình tôi không thể vừa đi làm, vừa lo chăm sóc vợ ngẩn ngơ và lo trả nợ nuôi con được. Mỗi người phải chung tay hỗ trợ tôi một ít.
Biet vo toi bi mat y thuc, bo me bat ben ngoai don ve cham soc
Ảnh minh họa 
Ngay lập tức bố vợ phản đối, ông nói là con gái đã lấy chồng là con người ta, ốm đau bệnh tật thì nhà nội phải lo. Ông ngoại nói sẽ tìm cách trả hết số tiền nợ giúp vợ chồng tôi, không thể rước con gái về nhà được, bởi ông bà già yếu rồi, sống chẳng được bao lâu nữa. Khi ông bà mà mất rồi thì ai là người chăm sóc vợ tôi.
Thấy bố mẹ hai bên cãi nhau rất căng thẳng, tôi đứng dậy tuyên bố vợ tôi sẽ không đi đâu hết. Cô ấy là vợ tôi, tôi sẽ có trách nhiệm chăm sóc cả đời. Dường như vợ cũng cảm nhận được lời tôi nói, cô ấy nhìn chồng cười rồi khóc và ôm chặt lấy tôi như một đứa trẻ cần sự che chở vậy.
Tôi nói với mọi người là nếu tôi bỏ vợ lúc cô ấy bị bệnh tật thì cả đời này tôi sẽ mang tiếng là người đàn ông tồi. Rồi liệu sau này tôi có sống hạnh phúc khi bị ánh mắt khinh bỉ của người đời không? Thế nên tôi sẽ quyết tâm cùng vợ vượt qua khó khăn đến hết cuộc đời này.

Về nhà ngoại liên hoan, chồng chê anh vợ kém cỏi và cái kết

Chỉ những người vô cảm, sống ích kỷ mới luôn nhìn phiến diện và tiêu cực về hôn nhân.

Nhiều chị em phụ nữ sẽ tự hỏi rằng liệu những dư vị hạnh phúc của hôn nhân có hạn sử dụng hay không? Và phải chăng sự ngọt ngào sẽ phai mờ dần theo thời gian? Trên thực tế, đúng là khi thời gian qua đi, chúng ta sẽ rất khó để gìn giữ nhiệt huyết như hồi mới yêu. Nhưng người mẫu mực và còn tôn trọng bạn, sẽ không bao giờ gạt đi những khoảnh khắc ngọt ngào dù là hiếm hoi. Thậm chí, họ còn cực kỳ trân trọng giây phút ấy. Mặt khác, kẻ ích kỷ, bảo thủ luôn nghĩ rằng có tuổi rồi thì nên "tém tém" lại. Giống như câu chuyện của cô nàng G. dưới đây.
Ve nha ngoai lien hoan, chong che anh vo kem coi va cai ket

Lắp camera quan sát mẹ nhưng chẳng ngờ tình huống này xảy ra

Sau sự việc tuần trước, anh em chúng tôi nhận ra chiếc camera hiện đại tưởng như tiện dụng lại trở thành vô dụng.

Bố mẹ tôi sinh được 4 người con, so với hàng xóm láng giềng thì gia đình tôi thuộc diện đông đúc nhất. Tuổi ấu thơ, 4 anh em chúng tôi lúc nào cũng ríu rít, nhiều khi cãi lộn ầm ĩ khắp xóm. Tôi nhớ khi ấy, hàng xóm thi thoảng phàn nàn vui với bố mẹ tôi là “Nhà đông con, mất trật tự quá!”. Thế nhưng mẹ tôi thường cười xòa bảo “Đông con, đông của, lúc già yếu thiếu gì người chăm…”.

Ấy vậy mà thời gian trôi nhanh như thoi đưa, chúng tôi dần trưởng thành, đi học rồi lập nghiệp khắp nơi, chẳng có đứa nào ở nhà với bố mẹ. Sau bao năm nuôi con ăn học cực nhọc, bố mẹ vừa được nghỉ ngơi nhàn hạ thì bố tôi qua đời, mẹ tôi sống một mình trong căn nhà 3 gian mà chỉ khi lễ tết mới xôm tụ con cháu. Mặc dù chúng tôi nhiều lần nói đón mẹ tới ở cùng nhưng bà nhất định muốn ở trong ngôi nhà quen thuộc cả đời người.

Nhà bố vợ dột nát, con rể biếu luôn 300 triệu sửa nhà

Chồng em bảo việc ăn học của các em em từ nay sẽ do bọn em đảm nhiệm. Hôm sau về thành phố, anh lấy 300 triệu đưa cho em.

Kể ra thì nhiều người sẽ nghĩ, em lấy chồng mình là vì tiền. Nhưng cho đến thời điểm này, em thấy quyết định của mình là hoàn toàn đúng đắn.

Hồi học đại học, em chỉ tập trung cho học tập nên gần như không để ý đến những "vệ tinh" xung quanh. Hơn nữa, em thích những người đàn ông chín chắn. Còn bạn bè học cùng thì đa phần đều lông bông và ham chơi lắm. 

Tin mới