Cả nhà sững người khi em trai nói ra sự thật mình vô sinh

Đây đúng là cú sốc quá lớn với gia đình tôi, thì ra lỗi không thể có con là do em tôi, không phải em dâu. Gia đình tôi nợ em ấy 1 lời xin lỗi.

Vợ chồng Nguyên, em trai tôi, lấy nhau 4 năm nay nhưng vẫn chưa có con. Lúc đầu gia đình tôi lo lắng sợ sức khỏe sinh sản của 2 em có vấn đề nên hối thúc đi khám bệnh. Thế mà lần nào các em cũng nói còn trẻ chưa muốn sinh con, sự nghiệp vững chắc mới tính chuyện con cái.

Nguyên là con trai duy nhất, mẹ sợ 2 em kế hoạch lâu sẽ khó có con, sau này lại tốn kém tiền chữa bệnh nên bà khuyên bảo tối ngày. Chính vì mẹ nói nhiều về vấn đề con cái nên mâu thuẫn gia đình ngày càng gay gắt. Cuối cùng Nguyên quyết định đưa vợ ra ngoài sống cho vui vẻ.

Thấy các em làm căng quá, mẹ nản chẳng buồn nói nữa nhưng trong lòng bà vẫn khát khao được bế cháu nội từng ngày. Dường như càng đợi chờ càng thất vọng, vợ chồng em trai vẫn mải mê đi du lịch hay ăn uống hẹn hò bạn bè mỗi ngày, chẳng để ý đến vấn đề con cái.

Hôm thứ 3 vừa rồi, mẹ bị cảm, vợ chồng Nguyên qua thăm. Mẹ cầm tay Nụ (em dâu tôi) nói nếu sinh cho bà đứa cháu nội thì sẽ tặng riêng em ấy 1 mảnh đất. Cứ nghĩ có lợi ích thì Nụ sẽ đồng ý liền nào ngờ em nói câu mà cả nhà tôi choáng váng: "Mẹ tặng con vài mảnh đất nữa con cũng không cần. Con đã bảo không thích sinh con rồi, sau này mẹ đừng nhắc đến vấn đề con cái trước mặt chúng con nữa được không?".

Ca nha sung nguoi khi em trai noi ra su that minh vo sinh

Nghe Nụ nói thế, bố tôi giận lắm trách em ấy hỗn láo, không có giáo dục. Vợ chồng cưới nhau là phải sinh con, dù muốn hay không cũng phải thực hiện nghĩa vụ duy trì nòi giống. Nếu ai cũng chỉ biết nghĩ cho bản thân, sợ sinh con sẽ khổ, không được ăn chơi hưởng thụ như 2 em thì còn là xã hội nữa à?

Bố quay qua Nguyên và bảo ly hôn vợ để tìm người khác cưới, gia đình không thể tuyệt hậu được. Đến lúc này em tôi mới chịu nói thật là chính bản thân em ấy không thể có con, không phải lỗi của vợ. Nguyên đưa ra tập hồ sơ khám bệnh từ 4 năm trước khiến bố mẹ tôi không thể không tin. Thì ra trước khi cưới, em tôi đã đi khám tiền sinh sản và dù biết trước em dâu vẫn đồng ý kết hôn.

Đây đúng là cú sốc quá lớn với gia đình tôi, thì ra lỗi không thể có con là do em tôi, không phải em dâu. Vậy mà từ trước đến nay Nụ luôn là người "đứng mũi chịu sào", gia đình tôi nợ em ấy 1 lời xin lỗi.

Đến lúc này gia đình tôi lại thấy thương em dâu, có khả năng sinh đẻ nhưng vì chồng mà không thể làm mẹ được. Gia đình tôi không biết phải làm thế nào nữa, không con cái, liệu hai vợ chồng em tôi có thể bên nhau hạnh phúc lâu dài được không?

Gặp em dâu ở cửa hàng quần áo, cô ta móc mỉa tôi câu nghẹn họng

Về nhà, tôi kể mọi chuyện cho chồng nghe. Anh cũng tức lắm, vợ chồng tôi đều thấy phẫn nộ trước lối cư xử hống hách của em dâu.

Nhìn những gia đình khác chị em dâu hòa thuận, vui vẻ nói chuyện, đi chơi với nhau mà tôi thấy thèm thuồng, thêm một chút chạnh lòng.

Tôi là dâu trưởng trong nhà, mà chẳng nhận được sự yêu mến của em dâu, mặc dù chẳng làm gì. Cuộc sống cũng vì thế mà ngột ngạt, khó chịu hơn. Cũng có thể là do tôi nghĩ thái quá, nhưng tôi xin phép được kể, để trút nỗi lòng của mình.

Cả nhà phản đối khi thấy em dâu tương lai ngồi xe lăn, nào ngờ...

Tuân biết chắc cả nhà sẽ phản đối nhưng em ấy không trách mọi người. Tuân bảo bạn gái tàn nhưng không phế.

Nhà tôi có hai anh em trai, tôi tuy kém cỏi nhưng em trai tôi tên Tuân lại rất giỏi. Mỗi tháng kiếm được cả 100 triệu, em ấy xây cho bố mẹ tôi một ngôi nhà 2 tầng rất đẹp.

Ngày tôi lấy vợ, Tuân còn cho anh chị 500 triệu và nhờ số tiền đó mà chúng tôi mới mua được ngôi nhà đang ở như hiện nay.

Nhường phòng tân hôn cho em trai chồng, 2 năm sau tôi sốc

Tôi là một người phụ nữ sống lý trí. Trước khi lấy chồng, tôi đã suy nghĩ rất rõ ràng về việc sau kết hôn mình sẽ làm dâu nhà chồng như thế nào.

Cũng bởi vậy mà khi về gia đình chồng làm dâu, tôi không bao đồng mọi việc mà đề nghị mọi người cùng chia sẻ việc nhà. Tôi cũng không bao giờ cố tình để lấy lòng mẹ chồng vì tôi cảm thấy đã sống chung với nhau thì cần thoải mái, có sao nên vậy, không cần phải giở trò gì nữa.

Chồng tôi còn có một người em trai, khi chúng tôi cưới nhau thì chú ấy còn đang học đại học. Sau khi ra trường, có công việc ổn định thì hiện chú ấy cũng sắp cưới vợ và chuẩn bị cho cuộc sống riêng của mình.

Tin mới