“Cải tạo” chồng lười

Chồng san sẻ việc nhà để vợ có thời gian nghỉ ngơi, làm đẹp, gặp gỡ bạn bè… là điều ao ước của bao phụ nữ...

“Cải tạo” chồng lười

“Khi chúng tôi nêu câu hỏi “Việc nhà là của ai?”, rất nhiều người trả lời “Chuyện của phụ nữ”, chỉ một số ít cho rằng đó là việc của cả vợ lẫn chồng” - bà Nguyễn Thị Tâm An, Chủ nhiệm CLB Xây dựng Gia đình hạnh phúc tại TP HCM, cho biết.

Lười... chảy thây

“Trước đây, tôi nghĩ mình hạnh phúc lắm khi lấy được một người chồng ga lăng nhưng đó là chuyện khi còn đang yêu. Còn hiện tại, tôi có một anh chồng lười chảy thây”- chị Minh Hạnh - nhân viên một ngân hàng tại quận 3, TP HCM - ta thán.

Sau 8 giờ làm việc ở ngân hàng, chị Hạnh phải tranh thủ từng phút về cho kịp đón con. Xong, chị phải len lỏi giữa dòng người và xe cộ để ghé qua chợ mua thức ăn. Về đến nhà, chưa kịp thay bộ đồ công sở, chị đã vội đổ đống đồ chơi ra cho con tự chơi rồi tất bật nấu cơm, lặt rau. Anh Bình, chồng chị, cứ nấn ná ở lại cơ quan chờ cho qua giờ cao điểm mới về nhà để tránh cảnh ùn tắc. Về đến nhà, anh tắm rửa rồi ngồi trước ti vi đợi vợ dọn cơm lên chứ chẳng phụ giúp một tay. Cơm nước xong, anh cũng không rời mắt khỏi ti vi vì đã đến giờ xem thời sự...

“Nhiều lúc tôi góp ý thì anh ấy cau có, gắt gỏng, cho rằng đàn bà làm tí việc nhà đã than. Cứ tình trạng này kéo dài, tôi không biết mình có thể đủ sức cáng đáng đến bao lâu!” - chị Hạnh bức xúc.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Là cô gái trẻ lại đi du học về nên Thúy Loan - thư ký giám đốc của một công ty mỹ phẩm tại quận 1, TP HCM - cho rằng vợ chồng phải cùng nhau san sẻ việc nhà. Trước khi cưới, Loan buộc chồng cam kết thực hiện điều này nhưng cô “vấp” ngay mẹ chồng. Ngày đầu tiên Loan mới về, mẹ chồng cô đã kêu con dâu ra dặn: “Con bảo chồng làm việc gì cũng được nhưng đừng sai làm việc nhà, đàn ông phải lo những thứ lớn lao hơn”.

“Tôi đành ngậm ngùi để chồng ngồi chơi trong khi mình cắm mặt vào một đống việc không tên. Khi tôi mang thai đến tháng thứ 8, hễ nhờ anh ấy rửa chén bát thì mẹ chồng lại bảo: “Để đó cho mẹ”. Đến mức này thì tôi biết khó mà thay đổi được anh ấy vì có sự “bảo kê” của mẹ chồng” - Loan rầu rĩ.

Không dễ thay đổi

Chồng san sẻ việc nhà để vợ có thời gian nghỉ ngơi, làm đẹp, gặp gỡ bạn bè… là điều ao ước của bao phụ nữ nhưng không phải ai cũng gặp được. Trước tình cảnh này, nhiều chị em không chịu thua mà quyết tâm “cải tạo” chồng lười.

Chị Hạ Uyên - hướng dẫn viên một công ty du lịch tại quận 5, TP HCM - chia sẻ “bí quyết” thay đổi chồng lười của mình: “Tôi đã viết cho anh ấy một email thật nồng nàn, tình cảm: “Anh yêu! Nếu anh giúp đón con, em sẽ có nhiều thời gian chọn thức ăn mà anh thích, bữa cơm gia đình mình cũng sớm hơn. Nếu anh phụ em rửa chén bát, lau bàn sau khi ăn, chúng mình có thể cùng nhau xem chương trình ti vi yêu thích…”. Không ngờ, sau khi anh ấy xem email này, kết quả thay đổi đến tuyệt vời”.

Song, không phải anh chàng nào cũng dễ dàng thay đổi. Nhiều phụ nữ cho biết họ đã nói những lời ngon ngọt, thậm chí khóc lóc hay làm ầm ỉ lên nhưng chồng vẫn cứ ì ra. Chị Mỹ Trinh, phóng viên của một tờ báo, kể: “Chồng có công việc, vợ cũng có công việc. Chồng đi kiếm tiền, vợ cũng đi kiếm tiền thì tại sao vợ phải ôm hết việc nhà? Vợ chồng tôi thống nhất với nhau: Chiều về thì vợ nấu ăn, chồng rửa chén. Chồng không rửa chén thì sáng dậy sớm làm chứ vợ nhất quyết không rửa thay”.

Bà Bùi Thanh Huyền, giảng viên Trường Cao đẳng Sư phạm Trung ương TP HCM:

Phụ nữ làm việc nhà gấp 4-5 lần đàn ông

Theo Viện Phát triển bền vững vùng Nam Bộ, phụ nữ thành thị làm việc nhà gấp 2-3 lần đàn ông, còn phụ nữ nông thôn gấp đến 4-5 lần. Sở dĩ có sự bất công này là do đa số đàn ông Việt có tính gia trưởng, cho rằng mình phải làm việc lớn, việc nhà là của phụ nữ. Tuy nhiên, đàn ông làm việc nhà sẽ không hèn đi, ngược lại còn rất đáng yêu trong mắt vợ, góp phần giữ gìn hạnh phúc gia đình. 

Trái đời vợ lười, chồng khen...

Chồng hỏi, ti vi có gì không em, chị hài hước trả lời “có bụi”, anh cũng chẳng ngạc nhiên. Bởi vì bụi phủ không riêng gì cái ti vi…

Trái đời vợ lười, chồng khen...

Bạn bè thân chị hay trêu rằng, hai vợ chồng đúng là trời sinh một đôi. Chị thường đáp lại bằng nụ cười mãn nguyện… 

Ai cũng bảo số chị sướng. Anh cương quyết ra riêng với lý do ở chung gò bó, phức tạp lắm, ảnh hưởng hạnh phúc gia đình. Sống thì phải thoải mái, muốn làm thì làm, ăn gì thì ăn, chứ phải giờ giấc khuôn khổ thì còn gì là...chất lượng.

Chồng lười tại vợ?

Một khi anh lười, anh sẽ viện dẫn đủ mọi lý do để “trốn” việc nhà, “việc nước”. Trong đó, câu cửa miệng lại là... “tại em chăm quá”. 

Chồng lười tại vợ?

Một khi anh lười, anh sẽ viện dẫn đủ mọi lý do để “trốn” việc nhà, “việc nước”. Trong đó, câu cửa miệng lại là... “tại em chăm quá”. Đây là câu mà Tâm (Thanh Xuân, Hà Nội) hay than thở với đồng nghiệp và hàng xóm về ông xã của mình.

“Thờ” con một cách quá lố

Con tôi và con của Hồng là hai đứa bé trai, thế nhưng phải “xếp giáp quy hàng” trước hai cô bé gái kia vì chúng rất... quậy.

“Thờ” con một cách quá lố

Nhóm bạn chúng tôi quyết định làm một cuộc “hành quân” xoay vòng, mỗi cuối tuần lần lượt đưa chồng con đến nhà bạn mình chơi. Đầu tiên là nhà tôi, bốn đứa bạn gái, thêm bốn ông chồng và bốn đứa trẻ. Theo bàn tính, khi đến nhà đứa này thì ba đứa kia “trổ tài” làm món “tủ”. Chủ nhà chỉ việc xếp bàn ghế. Mấy ông chồng được “xóa cấm vận” nên uống bia thỏa thuê. Người lớn vui tươi, con nít hồn nhiên. Nhưng có lẽ điều đáng suy nghĩ nhất là hai đứa trẻ con của Thúy và Tâm.

Con tôi và con của Hồng là hai đứa bé trai, thế nhưng phải “xếp giáp quy hàng” trước hai cô bé gái kia vì chúng rất... quậy. Vừa bước xuống xe, con của Thúy đã chạy ào vào tủ lạnh mở tung cửa để lục lọi. Những trứng, giò chả, rau củ, ruốc thịt, sữa chua… đều bị con bé lôi ra thật nhanh. Và cuối cùng nó dùng đôi bàn chân bé xíu của cô bé lớp 2 hất lung tung các thứ với lý do “Hổng có cái gì ăn được hết!”. Tôi vừa xuýt xoa mớ trứng vỡ, vừa phải lau chùi nhanh nền nhà trong khi Thúy thì không một tiếng rầy la con mà chỉ nói: “Thông cảm nghen bồ, ở nhà ông bà ngoại và vợ chồng mình không la mắng bé việc gì cả. Nó làm gì cũng được, miễn không nghịch điện, nước sôi, dao, kéo”.

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Chưa lau xong mớ trứng vỡ thì có tiếng con của Tâm khóc ngất. Bé An con tôi chạy ra méc: “Mẹ coi bạn đó kìa! Máy vi tính của mẹ con còn không dám đụng mà nó mở lung tung hết! Nó đòi mở đĩa, con không cho nên nó lấy chổi lông gà đập lên màn hình rồi khóc um sùm vậy đó!”. Tôi suýt… đứng tim vì sợ bể chiếc màn hình tinh thể lỏng mới mua. Chưa kịp bước vào phòng thì Tâm đã níu lại: “Bồ đừng la bé Hằng Nga nha! Mới học lớp 1 nên nó còn khờ, muốn cái gì là phải được cái nấy hà! Nếu nó lỡ đập bể màn hình thì mình đền cho”.

Rồi Tâm kể, chuyện hai vợ chồng sống với nhau sáu năm mà chưa có con, suýt thôi nhau cũng vì hiếm muộn. Ông bà nội bé Nga bảo nó là "ngọc nữ" nên "chỉ thị" không ai được la mắng bất cứ chuyện gì. Vợ chồng Tâm là nhân viên văn phòng, mọi thứ chi dùng đều do ông bà nội “bao cấp” nên không dám cãi ông bà.

Bữa tiệc “kinh khủng” rồi cũng qua. Trước khi ra về, con của Tâm nhất quyết phải: “Bỏ ông địa của anh An vào giỏ xách cho con!”. Con của Thúy thì nhất định phải khều cho được chiếc bình hoa rơi xuống bàn mới chịu lên xe…

Tin mới