Cầu hôn “phi công trẻ” là quyết định táo bạo nhất cuộc đời tôi

Hiện tại tôi đang là bà chủ của hai shop thời trang lớn nhất nhì thành phố.

Vốn có máu kinh doanh từ nhỏ nên ngay khi còn đang là cô bé học sinh lớp chín, tôi đã dám giấu mẹ moi hết tiền mừng tuổi trong con lợn đất tiết kiệm, liều lĩnh tự mày mò tìm mối sỉ, lẻ quần áo về bán cho các bạn cùng lớp, cùng trường.

Lúc đầu lời lãi chẳng được bao nhiêu, thậm chí âm vốn vì hàng tồn đọng, đến độ phải méo mặt mang quần áo đi cho, đi tặng vì bán thì chẳng ai mua mà để cũng không ai mặc.

Sau các bài học xương máu, tôi đúc rút được nhiều kinh nghiệm hơn, cập nhập nhanh hơn các xu hướng thời trang yêu thích. Với phương châm lấy số lượng làm lãi nên tôi luôn cố gắng bán rẻ nhất có thể, rẻ hơn hẳn mặt bằng chung vì vậy lượng khách của tôi ngày càng nhiều. 

Học xong cấp ba tôi quyết định không học tiếp mà nhờ bố mẹ vay một khoản tiền làm vốn, mở cửa hàng bươn chải từ đó cho đến nay.

Qua bao năm tích góp tôi tự hào vì mình đã xây được một căn nhà khang trang, rộng rãi cho bố mẹ, tự tay sắm được một chiếc xe thuận tiện cho việc đi lại. Tôi mở rộng kinh doanh và có một khoản tiền tiết kiệm đủ lớn để không phải lo lắng quá nhiều cho tương lai.

Dù đầy đủ về vật chất nhưng đường tình duyên của tôi lại vô cùng lận đận. Trải qua vài mối tình, có mối quan hệ tưởng chừng như chỉ còn chờ ngày cưới ấy vậy mà vẫn tan vỡ, họ lặng lẽ rời xa, mất tăm như chưa từng xuất hiện.

Sắc có, tiền có nhưng không hiểu lý do gì mà tôi luôn gặp trắc trở trong tình yêu. Cứ sau mỗi lần thất tình tôi lại lao vào làm việc quên ăn, quên ngủ, tôi hoang mang trước đàn ông nên thu mình trong “vỏ ốc” tự tạo ra để tránh bị tổn thương.

Dần dần tôi trở thành bà cô quá lứa lỡ thì, đã ngoài ba mươi vẫn phòng không giường trống. Không ít người đồng cảm có ý tốt muốn mai mối cho tôi một anh chàng phù hợp nhưng khổ nỗi trai trẻ, không công danh sự nghiệp thì tôi chẳng thèm để mắt tới còn những người đàn ông thành đạt lại chằng thèm ngó ngàng tới tôi.

Vậy nên tôi từ bỏ ý định lập gia đình, ở vậy kiếm thật nhiều tiền báo hiếu cho bố mẹ, giúp đỡ phần nào cho anh chị em ruột của mình.

Cau hon “phi cong tre” la quyet dinh tao bao nhat cuoc doi toi

Sau Tết năm ấy, tôi đi họp lớp cấp 3 tại quán cà phê thì vô tình gặp Khánh - em trai của bạn cùng lớp, kém tôi gần chục tuổi.  Ngay lần đầu nhìn thấy Khánh, tôi đã rung động trước chàng trai đẹp trai, cao lớn có nụ cười tỏa nắng.

Cả buổi tôi chỉ chăm chăm nhìn trộm em nói, em cười, mỗi lần ánh mắt em vô tình chạm vào tôi là mặt tôi sẽ đỏ dựng lên bối rối vì ngại ngùng và vui sướng.

Biết được em đang là sinh viên năm ba của một trường đại học ngay gần nơi tôi ở, tôi mạnh dạn xin số điện thoại với hứa sẽ giúp đỡ, coi Khánh như em trai của mình.

Sau đó chúng tôi có nhiều thời gian tiếp xúc hơn, tôi thường xuyên viện cớ cần hỗ trợ về hàng hóa để nhờ Khánh phụ giúp, không tiếc tay đưa cho em một khoản tiền hậu hĩnh coi như trả công.

Thi thoảng chẳng nhân dịp gì đặc biệt tôi vẫn mua cho em những bộ quần áo hàng hiệu, đồng hồ sang, cho em “vay” tiền để đóng học, chi tiêu hàng tháng mà không bao giờ đòi lại.

Cuối cùng lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, chắc hẳn Khánh cũng đoán ra tâm tình của tôi nên em bật đèn xanh liên tục, không từ chối tình cảm mà còn nhiệt thành đáp lại. Chúng tôi chính thức trở thành một cặp mặc cho tất cả mọi người phản đối, mỉa mai “đũa lệch”.

Khánh chững chạc, suy nghĩ chín chắn hơn nhiều so với tuổi thật, ở bên em tôi không hề có cảm giác đang yêu một anh chàng trẻ con mà cảm thấy thực sự hạnh phúc khi được chở che, bao bọc, cảm thấy yên tâm tuyệt đối về người đàn ông mình đã chọn.

Yêu nhau được một thời gian, Khánh dọn đến sống với tôi như vợ chồng. Biết chuyện bố mẹ và chị gái Khánh từ mặt, không dưới hai lần họ tìm đến “van xin” tôi buông tha cho Khánh.

Suy cho cùng gia đình em cũng chỉ muốn tốt cho Khánh vì còn rất trẻ, tương lai rộng mở phía trước, điều kiện của em thừa khả năng để yêu một cô gái trẻ đẹp hơn tôi.

Tôi yêu Khánh nên lặng lẽ nói lời chia tay. Thế nhưng Khánh vật vã đau khổ cả tháng trời, tìm đủ mọi cách để níu kéo nên tôi lại mềm lòng tiếp tục mối quan hệ. Dù cảm nhận được rõ tình cảm chân thành của Khánh, tôi vẫn luôn bất an, lo lắng cho tương lai.

Biết mình ngày càng nhiều tuổi, tôi muốn cưới nhưng Khánh gạt đi bảo chưa tới thời điểm. Tôi không chờ đợi thêm được nữa, nhân kỉ niệm ba năm ngày yêu nhau tôi mạnh dạn cầu hôn, thầm nghĩ bụng chắc chắn Khánh sẽ không còn lý do gì để từ chối.

Tôi mạnh dạn mở lời: “Làm chồng của em nhé?”

Tuy nhiên, phản ứng của Khánh chỉ là im lặng, sau đó nói lời xin lỗi rồi quay lưng bỏ đi, để mặc tôi ê chề với hàng trăm câu hỏi. Tôi đã tin tưởng nhầm người rồi sao?

Buổi tối hôm đó Khánh còn dọn hết đồ đạc ra khỏi nhà, từ đó chúng tôi không liên lạc với nhau.

Bẵng đi một năm sau Khánh đột ngột quay lại, tìm về nhà tôi đưa cho bố mẹ tôi cuốn sổ tiết kiệm dù giá trị của nó không lớn. Tôi còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì Khánh nói: “Cháu đã có công việc ổn định, đủ khả năng kinh tế, xin phép hai bác chấp nhận cho cháu trở thành một thành viên trong gia đình, cháu hứa sẽ mang lại hạnh phúc cho Trang (tên tôi)”.

Lúc này tôi mới vỡ lẽ, hóa ra trước đây bố tôi sợ khi lấy Khánh tôi sẽ phải chịu nhiều thiệt thòi nên bí mật đến tìm và đưa ra yêu cầu với Khánh. Đó là lý do Khánh từ chối lời cầu hôn của tôi.

Vậy là từ đó chúng tôi sánh vai với nhau trên mọi nẻo đường, tôi không hề hối hận về quyết định lấy “phi công trẻ” của mình.

Gục ngã khi phát hiện nửa đêm chồng ra nghĩa trang ngủ, sáng lại về ôm vợ

Tầm 12 giờ đêm, chồng tôi bắt đầu thức giấc. Anh đi ra ngoài, nhân cơ hội ấy, tôi đã bám theo anh.

Khi gõ những dòng này, tay chân tôi vẫn còn run lẩy bẩy. Người chồng mà tôi sống cùng, người đàn ông tôi yêu suốt 1 năm qua, tại sao lại khiến tôi thấy xa lạ và mơ hồ thế này?

Tôi đến với chồng cách đây 1 năm. Sau khi yêu nhau, tôi được biết chồng tôi đã từng yêu một cô gái. Họ yêu nhau mấy năm trời, thậm chí còn tính đến chuyện đám cưới. Số phận trêu ngươi, cô người yêu của chồng tôi bị tai nạn qua đời.

Về sau, mỗi lần tôi nhắc đến người yêu cũ là chồng tôi lại gạt đi, anh bảo đó là quá khứ và xin tôi đừng khiến anh thêm đau lòng. Lúc đó tôi còn tự trách mình vô duyên vì tò mò với người đã khuất. Kể từ lần ấy, tôi không còn thắc mắc gì về chuyện tình cảm của họ.

Chúng tôi kết hôn, được hai bên bố mẹ cho tiền để mua một căn chung cư. Với số tiền đó, chúng tôi dư sức mua được căn chung cư nội thành, lại thuận tiện đi lại. Vậy mà chồng tôi không nghe. Anh khăng khăng đòi mua nhà ở ngoại thành, đã vậy còn xa chỗ làm của cả hai chúng tôi.

Guc nga khi phat hien nua dem chong ra nghia trang ngu, sang lai ve om vo
Thấy tôi không đồng ý, chồng tôi ra sức thuyết phục vợ. (Ảnh minh họa) 
Thấy tôi không đồng ý, chồng tôi ra sức thuyết phục vợ. Anh bảo ở ngoại thành chi phí không đắt đỏ, không khí trong lành, mà bây giờ chúng tôi nên tiết kiệm một khoản tiền chứ không nên phung phí hết tiền bố mẹ đã cho. Chẳng hiểu sao khi ấy tôi lại thấy có lý. Vì thế, chúng tôi quyết định chọn căn nhà ở khu chung cư xa trung tâm thành phố.
Tôi bắt đầu phát hiện chồng mình có biểu hiện lạ cách đây nửa tháng. Tôi kết hôn đã được 1 tháng. Nhưng vì có thai trước nên hiện tại cái thai của tôi đang ở tháng thứ 3. Đợt này tôi thường xuyên phải dậy đi tiểu đêm. Điều kỳ lạ là đêm nào tỉnh dậy tôi cũng không thấy chồng đâu. 1 tuần, rồi 2 tuần đều như vậy, tôi ra ban công và phòng đọc cũng không thấy chồng nên bắt đầu sinh nghi. Tôi còn nghĩ vì mình không đáp ứng đủ nhu cầu sinh lý nên chồng mới ra ngoài ngoại tình để giải tỏa.
Tối ấy, tôi lên giường và giả vờ ngủ như mọi ngày. Tầm 12 giờ đêm, chồng tôi bắt đầu thức giấc. Anh đi ra ngoài, nhân cơ hội ấy, tôi đã bám theo anh. Chồng tôi rảo bước nhanh đến khu nghĩa trang gần chỗ chúng tôi ở. Tôi lạnh toát sống lưng khi thấy chồng bước vào nơi ấy giữa đêm. Nhưng sự tò mò vẫn thôi thúc, tôi theo anh cho đến khi anh dừng chân lại một ngôi mộ. Rồi anh thắp nến và nằm xuống cạnh ngôi mộ ấy.
Guc nga khi phat hien nua dem chong ra nghia trang ngu, sang lai ve om vo-Hinh-2
Điều kỳ lạ là đêm nào tỉnh dậy tôi cũng không thấy chồng đâu. (Ảnh minh họa) 

Đó là mộ người yêu cũ của chồng tôi. Tôi nhận ra vì đã từng thấy ảnh chồng mình và cô ấy trên facebook. Chân tôi như khuỵu xuống khi biết sự thật phía sau mọi chuyện. Và tôi đã lờ mờ đoán ra được, tại sao chồng tôi thích ở khu chung cư ngoại thành này đến vậy. Thì ra anh muốn gần người yêu cũ của mình. Thì ra đêm nào anh cũng ra ngủ bên mộ cô ấy và lẻn về nhà lúc tờ mờ sáng để tôi không phát hiện.

Đó là chồng tôi, sao bây giờ tôi lại thấy xa lạ quá. Anh khác anh của mọi ngày hoàn toàn. Anh khiến tôi sợ anh mỗi khi đến gần. Tôi chưa dám nói ra mọi chuyện với chồng. Nhưng vì tôi cứ im lặng nên đêm nào chồng tôi cũng ra mộ người yêu ngủ rồi lại về ôm vợ như không có chuyện gì. Bây giờ tôi rối trí lắm, phải làm sao để chồng tôi chấm dứt chuyện này đây?

Anh trai hám tiền khiến tôi tức nghẹn, mẹ đau xót ngã gục

Tôi không ngờ anh trai lại có thể nói ra câu nói đó. Cả nhà tôi vô cùng thất vọng vì sự lạnh nhạt bạc bẽo của anh chị.

Bố mẹ tôi làm nông, quanh năm vất vả mới kiếm đủ tiền cho ba anh em tôi ăn học. Trong số ba người con, ông bà dành nhiều tình cảm và đầu tư cho anh tôi hơn cả. Bởi họ quan niệm sau này chúng tôi sẽ lấy chồng , theo chồng. Cuối đời họ sẽ sống với vợ chồng con trai. Hơn nữa anh tôi học cũng rất giỏi, lại có đầu óc kinh doanh, kiếm ra tiền từ thời sinh viên.

Sau khi ra trường, anh tôi nhỏ to xin bố mẹ bán mảnh đất vườn để lấy tiền đầu tư sự nghiệp. Khi đó tôi không đồng ý vì nếu bán mảnh vườn, gia đình tôi sẽ chỉ còn vỏn vẹn căn nhà, muốn trồng rau nuôi gà cũng không được nữa, Nhưng bố mẹ có nghe tôi đâu. Họ vẫn bán đất , gom tiền bạc dành dụm để cho anh mở công ty riêng .

Bí mật làm điều này với anh trai, cậu em khóc khi biết sự thật

Càng trưởng thành, chúng ta càng thấy nhiều và cảm nhận được nhiều hơn, càng biết trân trọng những điều cơ bản như gia đình, tình yêu và thấu hiểu sự đồng hành.

Chuyện kể rằng, ngày xưa, có hai anh em nhà nọ được thừa hưởng mảnh đất do cha ông để lại. Họ chia mảnh đất ra làm đôi và mỗi người canh tác trên phần đất riêng của mình.

Tin mới