Chồng sốt sắng giục đi thăm em dâu đẻ, không ngờ lý do lại cay đắng thế này

Tôi đã gọi điện hẹn em dâu ra Tết sẽ đến thăm rồi, vậy mà chồng vẫn cứ giục rối rít.

Cuối năm, tôi đang bận tối tăm mặt mũi, hết việc công ty đến mua sắm lễ lạt cho Tết, rồi quần quần áo áo cho con, quà Tết họ hàng… đủ thứ việc, đã muốn đau đầu rồi ấy thế mà chồng còn cứ giục rối lên chuyện đi thăm em dâu đẻ khiến tôi muốn tăng xông luôn.
Nhà chồng tôi có 2 anh em trai. Chồng tôi là con trai trưởng, trưởng cả họ nên năm nào nhà tôi cũng phải trải qua cái Tết thực sự lu bù. Hết chi này đến nhánh kia tới chúc Tết, xong lại ngồi ăn uống, gọi hết người này tới người nọ. Cũng may từ nhỏ tôi là đứa biết việc, bị bố mẹ rèn nhiều nên tôi nấu ăn tốt, dọn dẹp cũng nhanh nhẹn, thế nên bố chồng dù gia trưởng song chưa bao giờ chê bai được tôi điều gì.
Tết Nguyên Đán năm nay tôi vẫn phải làm việc đến hết ngày 28 âm lịch, từ giữa tháng Chạp, tôi đã phải đặt mua trước rất nhiều thực phẩm khô cho Tết. Chồng tôi thì không biết mua sắm gì, tháng nào cũng ném hết lương cho tôi tự chi tiêu. Đến đào cũng là do tôi đi mua rồi chồng tôi hẹn người chở về.
Năm nào nhà tôi cũng phải làm tươm tất vì đông họ hàng tới. Cỗ bàn thờ cúng phải đầy đủ do bố chồng yêu cầu cao, lại thêm các chú các bác cũng hay đánh giá nên càng phải thận trọng.
Hồi đầu năm em trai chồng cưới vợ, hai vợ chồng sống ở thành phố, thỉnh thoảng về quê thăm bố mẹ. Tôi và em dâu không thân thiết lắm, lúc nào thím ấy về thì gặp nói chuyện đôi câu chứ hiếm khi nhắn tin gọi điện.
Chong sot sang giuc di tham em dau de, khong ngo ly do lai cay dang the nay
 Ảnh minh họa
Đúng 27 Tết thì em dâu sinh con trai đầu lòng. Em ấy sinh mổ nên vẫn còn ở viện mấy ngày, sau đó sẽ về quê ngoại ở cữ. Tôi cũng gọi điện ra chúc mừng và hỏi thăm em dâu rồi, cũng đã nói em thông cảm vì tôi đang bận rộn chuyện Tết nhất nên chưa ra thăm được. Em dâu khách sáo bảo không sao, cũng hẹn sau 3 tháng ở cữ quê ngoại sẽ lên thành phố, lúc đó nếu tôi rảnh rỗi thì tới thăm cháu.
Hai chị em đã thống nhất như thế rồi, vậy mà 2 hôm nay chồng tôi cứ rối rít giục tôi đi thăm em dâu và cháu. Tôi đã nói với chồng rằng hẹn em ấy sau Tết rồi, vậy nhưng chồng bảo chị em trong nhà, thân thiết như thế mà em dâu đẻ cũng không ra thăm ngay, để 3 tháng sau thì người khác lại cho rằng gia đình không gia giáo, tình cảm không keo sơn…
Tức quá mọi người ạ, đi thăm bà đẻ mà anh làm như cháy nhà vậy, trong khi tôi căng thẳng vô cùng mà chồng cứ chì chiết chuyện không đi thăm em dâu với cháu. Tôi bảo anh rảnh thì anh đi giúp tôi. Thế mà anh giận phừng phừng mắng tôi bất lịch sự, đời thuở nhà ai anh chồng đi thăm em dâu đẻ.
Không biết phải làm sao nữa các chị ạ, có nên đi gấp ra viện thăm em dâu trước khi em ấy về quê không? Hay cứ từ từ thư thả, chứ cứ thế này tôi phát điên vì chồng.

Chồng đi công tác, anh chồng “chăm sóc” em dâu

Em rất hạnh phúc vì được chồng yêu chiều, bố mẹ chồng thương mến. Nhưng gần đây, vì thái độ của anh chồng khiến em lo lắng, cảm giác hạnh phúc sẽ vuột mất khỏi tay nếu em cư xử không khéo.

Em là con gái "nhà quê" từ phố núi xuống thành phố học. Bố mẹ em luôn chê cười em ngố ngốc, tồ tệch, may được cái mặt xinh xắn, dễ thương kéo lại. Năm thứ 3, em may mắn quen được Hải – chồng hiện giờ của em. Hải đã ra trường được 2 năm, nhưng trong một lần quay về trường dự lễ kỷ niệm, chúng em gặp nhau và thích nhau từ cái nhìn đầu tiên.

Chồng suýt mua nhà cho em dâu, vợ điều tra hé lộ lí do bất ngờ

Phương tức đến lạc cả giọng khi nghe chồng nhắc đến chuyện mua hẳn một cái nhà cho em trai và em dâu chồng.

Phương về làm dâu đến nay cũng được 6 năm, chung sống không chỉ cùng bố mẹ chồng mà còn có cả em trai chồng. Vì chồng Phương là con trai cả, lại làm ăn có kinh tế nên trở thành người gánh vác gia đình.

Nửa đêm nghe lời thú nhận của anh trai chồng, tôi choáng váng không đứng vững

Tôi đã choáng vô cùng khi anh ấy khóc trước mặt tôi và nói: "Anh thật lòng rất yêu em, thật sự quá yêu em nhưng anh không dám làm gì cả, chỉ biết đứng nhìn em từ phía sau mà thôi"

Khi đó, chân tay tôi run lẩy bẩy, cảm giác không thể đứng nổi. Tôi cố chống đỡ mà không thể chống, tôi cố với lấy cái gì đó để nắm chặt vào thì bất ngờ bàn tay anh đưa ra, đón lấy tay tôi. Tôi hoảng, giật lại và tát cho anh một cái như trời giáng. Nhìn ánh mắt của anh rưng rưng đầy nước mắt, tôi lại thấy mình thật tội lỗi. Tại sao tôi lại dám làm chuyện đó, lại dám tát anh dù anh là anh trai của chồng tôi.

Tôi lấy chồng, đến nay mới được nửa năm. Anh chồng tôi chưa có gia đình nên cả nhà sống chung. Tôi là con dâu duy nhất trong nhà này. Nói chung, cuộc sống vợ chồng rất hạnh phúc, đầm ấm, vui vẻ. Chúng tôi luôn quan tâm, động viên nhau, không ai có sự ghen tị nào.

Anh chồng tôi là một người rất điềm đạm, biết lễ nghĩa. Lúc nào anh cũng động viên tôi, pha trò nói tôi là về làm dâu nhà anh vất vả, phải cố gắng lên này kia. Tôi nghe anh nói cũng thấy vui vui nên rất quý anh. Và từ đó, tôi thân thiết với anh, coi anh như anh trai của mình vậy.

Nua dem nghe loi thu nhan cua anh trai chong, toi choang vang khong dung vung
 

Bố mẹ chồng tôi cũng không quá khó tính. Nói chung các cụ hiểu lòng con cái nên cứ để cho tôi tự do. Với lại, nhà có hai đứa con trai mà mới có một con dâu nên bố mẹ coi tôi như con gái của bố mẹ vậy. Tôi cũng thấy đó làm vui, tôi thoải mái ăn uống, ngủ nghỉ ở nhà chồng và làm mọi việc theo sở thích như ở nhà mình vậy. Bố mẹ tôi không có gì phàn nàn về đứa con dâu như tôi cả.

Chúng tôi mới lấy nhau nên còn kế hoạch, chưa muốn sinh con. Những ngày đó, cuộc sống thật vui vẻ, như là gia đình thực sự của mình. Vì lấy chồng xa nên tôi đã coi gia đình anh như nhà của mình. Tôi chẳng lo lắng sợ hãi gì khi đối mặt với mẹ chồng. Có gì không hay không phải, mẹ nói thì tôi nghe, tôi đâu có phàn nàn kêu ca gì đâu.

Cả nhà tôi sống vui vẻ với nhau như thế. Chồng tôi thi thoảng đi công tác, tôi cũng không thấy buồn vì có bố mẹ và anh chồng lúc nào cũng lo lắng, quan tâm tôi. Có khi anh chồng còn chở tôi đi chợ mua đồ về nhà cải thiện món ăn. Anh còn hay vào bếp cùng tôi, bảo là ngày trước anh học nấu ăn này kia nên dạy cho tôi. Tôi cảm thấy vui lắm. Cả nhà đầm ấm quây quần.

Nhưng, thời gian gần đây, ngày ngày tôi thấy anh đau khổ, mệt mỏi, uống rượu, hỏi có chuyện gì thì anh không nói. Tôi với chồng càng vui với nhau thì nhìn anh lại càng lầm lũi hơn. Anh bảo, nhìn chúng tôi như thế anh tủi thân, bằng này tuổi rồi mà không lấy được vợ cho bố mẹ.

Thật ra, anh thiếu gì người yêu, vì anh có công việc ổn định, phong độ lại có cái tính hài hước, con gái ai chả chết. Nhưng mà anh lại chẳng yêu ai, chẳng lấy ai. Anh bảo, con gái bây giờ khó kiếm, toàn người thực dụng. Nghe anh nói như ông cụ mà tôi phì cười. Tôi cứ bảo mối cho anh người này, người kia nhưng anh có vẻ không ưng, anh chỉ cười xòa cho xong chuyện.

Hôm rồi, khi biết tin tôi có bầu, anh lại không cười. Anh đi uống rượu cả tối mới về tới nhà, lúc đó chỉ còn tôi thức đợi anh. Thế rồi, anh về và nắm lấy tay tôi, nói rằng, anh thật sự yêu tôi, thật sự là rất yêu tôi và anh đã kìm nén tình cảm lâu lắm rồi, anh đã đau khổ và cố tỏ ra vui vẻ trước mặt tôi, nhưng giờ, thấy tôi hạnh phúc, anh không thể chịu thêm được nữa. 

Tôi chết lặng, giờ tôi như người mất hồn vì vậy. Chồng tôi vẫn vô tư, anh vẫn cứ cười nói trước mặt bố mẹ tôi nhưng chúng tôi không nói với nhau câu nào. Anh coi tôi như người dưng, tôi cũng vậy. Cuộc sống thế này thì làm sao đây. Có lẽ, anh đã quá ngại, anh không dám nhìn vào mắt tôi nữa. Chúng tôi không còn là cặp anh em như trước đây.

Bây giờ, sống trong căn nhà mà tôi coi là nhà mình này thật sự ngột ngạt lắm, giống như địa ngục vậy vì tôi sợ chuyện của anh bị phát hiện. Dù là không có gì nhưng tôi không dám chắc chồng tôi không ghen và không xảy ra chuyện nếu như anh biết chuyện anh trai mình lại thích em dâu.

Trời ạ, giờ đây tôi phải làm sao đây, chẳng lẽ lại bỏ nhà mà đi, chuyển chỗ khác mà sống. Như thế biết tìm lý do gì mà nói với bố mẹ, đang yên đang lành, ai cũng yêu ai, vậy mà… Tôi phải làm sao?

Tin mới