Cô dâu bỏ chạy ngay đêm tân hôn khi nghe yêu cầu quái đản của chú rể

Ngay cái đêm lẽ ra phải hạnh phúc, ngọt ngào nhất thì tôi lại phải đón nhận những yêu sách không thể ngờ từ chồng.

Hơn 1 tháng ở nhà suy nghĩ, cuối cùng tôi cũng đả thông tư tưởng và đưa ra quyết định cho mình. Tôi cũng chẳng trách anh ta bởi, xét cho cùng nếu tôi không phạm sai lầm thì anh ta cũng chẳng có cớ mà bắt bẻ mình. Tôi hối hận là sự thật, tôi yêu anh ta cũng là thật, chỉ tiếc là tôi đã đặt niềm tin nhầm chỗ. Mà sai lầm thì phải sửa, dẫu đau đớn thế nào cũng phải làm mà thôi!

Co dau bo chay ngay dem tan hon khi nghe yeu cau quai dan cua chu re
Sau cú sốc gia đình, tôi trượt dài trong sai lầm, bê tha (Ảnh minh họa) 

Tôi may mắn khi được sinh ra trong một gia đình giàu có, suốt 20 năm đầu đời, tôi là cô tiểu thư đúng nghĩa, được cưng chiều hơn trứng mỏng. Nhưng đó cũng là nguồn cơn cho bi kịch của tôi khi mà bố mẹ ly dị. Tôi đã không thể chịu đựng được cú sốc quá lớn này. Tôi trượt dài trong sai lầm, lạc lối.

Mẹ tôi cặp bồ với người đàn ông khác và bị bố tôi ly hôn. Tôi đã hận mẹ và định về ở cùng bố thì lại sốc khi biết bố tôi cưới vợ ngay sau khi hai người chấm dứt. Chẳng còn cách nào khác, tôi về ở với mẹ, vì chí ít mẹ tôi không lấy chồng mà chỉ cặp với ông ta. Những tháng ngày đó, tôi đã cực kì chán nản. Từ một cô công chúa được bao bọc trong nhung lụa, tôi sa đà vào những cuộc ăn chơi, thác loạn.

Hậu quả của sự sa ngã đó là tôi bập vào một người đàn ông lớn tuổi. Anh ta mang đến cho tôi cái cảm giác được yêu thương… Nhưng rồi khi tôi nói có bầu, anh ta đã thản nhiên bỏ đi với lời thú nhận: “Anh có vợ rồi, chuyện của chúng mình chỉ đổi gió cho vui vậy thôi chứ không thể tiến xa hơn em ạ”.

Lúc ấy, tôi mới 23 tuổi, còn chưa tốt nghiệp được Đại học vì nghỉ quá nhiều. Tôi stress, khủng hoảng và không biết bấu víu vào đâu. Tôi đã định làm mẹ đơn thân, nhưng rồi đứa bé cũng rời bỏ tôi vì sức khỏe tôi quá yếu. Sau cú sốc đó, tôi quyết tâm làm lại từ đầu.

Tôi cố gắng chôn chặt quá khứ, quay trở lại trường học cho xong và cầm lấy tầm bằng sau nhiều năm chậm trễ. Tôi đi làm, một công việc văn phòng lương không quá cao nhưng ở đó tôi có những người đồng nghiệp thương yêu. Thú thật, gia đình tôi dư điều kiện để tôi có thể sống sung sướng, cũng chẳng phải đi làm đợi vài đồng lương ngày cuối tháng như thế. Nhưng tôi thấy vui với cuộc sống như vậy vì cảm thấy mình có ích.

Và rồi tôi gặp anh, đối tác công ty nơi tôi làm việc. Chúng tôi quen nhau tình cờ. Anh kể cho tôi nghe về tuổi thơ vất vả, về gia đình nghèo túng của mình. Nghị lực của anh là thứ khiến tôi trân trọng. Hai đứa dần dần thân hơn rồi yêu nhau lúc nào không hay. Đám cưới của chúng tôi được gấp rút chuẩn bị. Phía nhà tôi người lớn cũng chẳng ý kiến gì nhiều. Kể từ khi bố mẹ tôi ly hôn, mỗi người sống một cuộc đời, chẳng mấy ai bận tâm đến chuyện người khác. Gia đình anh thì hào hứng, chào đón tôi lắm.

Mọi chuyện cứ êm đềm trôi qua như thế, đám cưới của tôi cũng diễn ra vui vẻ, ấm cúng. Đêm tân hôn, hai vợ chồng ngồi đếm phong bì. Chồng tôi ghi ghi, chép chép. Xong xuôi, anh hào hứng ra mặt nói:

- “Được nhiều phết đấy. Công nhận họ nhà em giàu, mừng phong bì lắm thật. Nhà anh thì chẳng có gì…”

Tôi chỉ gượng cười. Tiền bạc với tôi thực sự không phải là thứ đáng để tự hào trong hoàn cảnh này. Tôi toan đi thay chiếc váy ngủ, thì chồng ngăn lại, bảo ngồi xuống có chuyện muốn nói. Anh trầm ngâm một lúc khiến tôi bồn chồn lo lắng:

- Anh cũng không định nói thẳng ra đâu, nhưng đã là vợ chồng, tốt nhất nên thẳng thắn. Chuyện quá khứ của em ấy, chắc em rõ hơn ai hết nhỉ? Anh cũng tìm hiểu hết rồi. Anh biết hết về em, từ khi hai đứa mình còn chưa yêu nhau cơ. Anh cũng suy nghĩ nhiều trước khi cưới. Đàn ông ai chẳng có sĩ diện. Nhưng anh sẽ bỏ qua hết cho em với điều kiện, em bảo bố mẹ em mua cho bọn mình một cái nhà. Căn nhà đó phải đứng tên anh. Anh sẽ coi đó như một sự bù đắp tổn thương tinh thần. Chỉ cần thế thôi, từ giờ về sau anh sẽ nhắm mắt coi như chưa từng biết em là một cô gái hư hỏng…

Nghe tới đây tôi không thể nào chịu đựng thêm được nữa. Tôi thẳng tay tát anh ta thật mạnh rồi kéo chiếc valy mà chỉ mới ban sáng, tôi vừa mang nó về nhà chồng. Tôi rời khỏi căn nhà đó, tôi trốn chạy khỏi gã chồng đốn mạt đó. Chẳng thà, anh ta không cưới, chẳng thà anh ta bực tức quát tháo và chửi bới tôi khi biết về chuyện đó thì tôi lại dễ chấp nhận. Còn đằng này, rõ ràng anh ta có động cơ, có mục đích ngay từ khi tiếp cận tôi. Anh ta mang cái sai lầm của tôi ra để làm thứ đổi chác kiếm lợi… Gia đình tôi hoàn toàn có thể tặng tôi một căn nhà, nhưng tôi không bao giờ để anh ta có được nó chỉ vì muốn có 1 tấm chồng.

Đêm hôm đó chuyển đi, tôi thuê phòng ngủ tạm qua đêm. Một tháng sau khi suy nghĩ thấu đáo, tôi quyết định gửi đơn ly hôn cho anh ta. Chẳng thà giờ đau một lần còn hơn cả đời sống bên gã chồng đến với mình thực chất chỉ vì hám lợi. Mọi thứ sẽ khó khăn hơn với tôi, tôi lại thêm vào cuộc đời một vết nhơ nữa. Nhưng tôi tin, trời không phụ lòng người, rồi sẽ có ngày tôi gặp được người thực sự thương mình.

Đau xót vì người yêu lừa dối “chưa quên tình cũ“

(Kiến Thức) - Trong một lần dùng điện thoại của anh, tôi đau đớn phát hiện ra mình bị người yêu lừa dối trắng trợn...

Tôi quen anh qua lời giới thiệu từ năm 2009, khi đó chúng tôi đang làm việc ở hai thành phố khác nhau. Qua thời gian tìm hiểu khá lâu, mãi tới cuối năm ngoái chúng tôi mới chính thức đính hôn.

Tình cảm của chúng tôi khá tốt, mặc dù là quen biết chủ yếu nói chuyện qua điện thoại, nhưng tôi tự cảm nhận hai chúng tôi có khá nhiều điểm chung. Thi thoảng tôi vẫn tới thăm anh, nhưng anh luôn tỏ ra rụt rè như có chuyện gì đang giấu giếm tôi. Một lần trước khi tôi quay trở về thành phố nơi tôi đang làm việc, anh nói với tôi sẽ hoãn thời gian cưới lại hai năm. Ban đầu tôi nghĩ là áp lực công việc và khoảng cách địa lý hiện tại chưa phù hợp. Lần đó chúng tôi đã cãi nhau, đó là lần đầu tiên chúng tôi cãi nhau kể từ khi chính thức đính hôn.
Tôi bỏ về nơi làm việc, cuộc chiến tranh lạnh giữa chúng tôi bắt đầu. Anh ấy có gọi điện cho tôi nhưng không hề dỗ dành tôi. Về sau tôi mới phát hiện mình bị người yêu lừa dối rằng trên các trang mạng xã hội của anh vẫn còn chút lưu luyến không dứt với mối tình thời đại học. Sau khi biết nguyên nhân, tôi hiểu và tôn trọng anh hơn, vì khi đó tôi nghĩ anh là người tử tế nên mới như vậy. Tôi chủ động dành cho anh cơ hội, quan tâm anh để anh có thể chữa lành vết thương của mình.
Ảnh minh họa
 Ảnh minh họa

Những tưởng rằng với sự cố gắng của tôi, anh có thể vượt qua nỗi đau và đến với tôi. Nhưng trong một lần sử dụng máy điện thoại của anh, tôi đau đớn phát hiện ra rằng, anh vẫn nói chuyện với một cô gái khác. Câu chuyện của anh kể với người con gái kia cũng y hệt như câu chuyện anh kể với tôi. Tôi không hiểu do tôi nhẹ dạ cả tin hay do bản tính lăng nhăng của anh.

Hiện tại tôi không biết nên giải quyết thế nào về mối quan hệ giữa tôi và anh. Tôi phải đối diện với gia đình mình như thế nào? Tôi thực sự rất hoang mang vì anh là mối tình đầu của tôi, tôi nên chia tay anh hay tiếp tục chấp nhận “nỗi đau giả tạo” của anh?

Bí quyết lấy lại niềm tin sau khi bị “đá”

(Kiến Thức) - Đừng tự trách mình hoặc đánh đồng mọi đàn ông là “Sở Khanh” sau khi bị phản bội vì phía trước vẫn còn nhiều điều tốt đẹp đang chờ đón bạn.

Bi quyet lay lai niem tin sau khi bi “da”
 Đừng tự trách mình: Bị phản bội không phải là lỗi của bạn cũng chẳng phải do bạn quá ngu dốt. Hãy hiểu rằng, người lừa dối bạn không xứng đáng để được bạn yêu. Bạn nên kết thúc mối quan hệ đó càng sớm càng tốt để thoát ra khỏi những lừa gạt và đau đớn mà đối phương gây ra.

Tin mới