Con khóc, vợ vẫn ngủ tôi chết lặng khi vào lay cô ấy dậy

Nghe con khóc nhiều mà vợ vẫn ngủ ngon lành, tôi bực mình đến dựng cô ấy dậy. Nhưng tôi chết lặng khi thấy cơ thể mềm nhũn của vợ, tôi hốt hoảng gọi vợ dậy.

Vợ chồng tôi lấy nhau được 4 năm nay, một con 2 tuổi, một đứa 1,5 tuổi. Khi vợ tôi mới sinh bà nội và bà ngoại cũng đến chăm sóc được vài tháng. Nhưng rồi hai bà phải về chăm ông và lo vườn tược, thế nên một mình vợ tôi ở nhà xoay sở với các con.

Vợ tôi làm công nhân, lương tháng cũng không cao lắm, tôi muốn con phải được chăm sóc tốt nhất nên không muốn thuê người giúp việc. Lương tôi mỗi tháng hơn 30 triệu đồng cũng dư giả nuôi cả nhà. Vì vậy tôi đã động viên vợ ở nhà chăm sóc con, lúc đầu vợ không đồng ý, nói không muốn ở nhà ăn bám chồng. Chỉ đến khi tôi nói sẽ đưa hết lương hàng tháng cho vợ giữ thì cô ấy mới ngoan ngoãn ở nhà.

Con khoc, vo van ngu toi chet lang khi vao lay co ay day

Ảnh minh họa

Ở công ty tôi phải chịu căng thẳng áp lực vì công việc, thế mà về đến nhà mọi thứ bề bộn, con cái khóc inh ỏi. Muốn tìm chỗ sạch để ngồi cũng khó, nhìn chỗ nào cũng đồ chơi, quần con đái dầm hay bỉm mà tôi ngao ngán.

Vợ ở nhà cả ngày chăm mỗi hai đứa con mà có bữa cơm cũng không nấu nổi, phải đợi chồng đi làm về nấu. Tôi chịu hết nổi cáu gắt với vợ bảo cô ấy phải biết thu dọn nhà cửa đừng biến nhà thành bãi rác. Chăm chỉ một chút đừng có lần nào chồng đi làm về cũng thấy ôm con ngủ, cơm nước thì chưa nấu, nhìn khó coi lắm. Thế nhưng vợ chẳng bao giờ để lời nói của tôi vào tai. Cô ấy chỉ cười cười rồi dọn qua loa trước mặt tôi, rồi hôm sau vẫn bề bộn như thế.

Tuần trước, đi làm về thấy hai con khóc inh ỏi, thế mà vợ vẫn ngủ ngon lành trên chiếu. Tôi bực mình gọi vợ nhưng không thấy phản ứng gì, bực mình tôi đến dựng cô ấy dậy. Nhưng tôi chết lặng khi thấy cơ thể mềm nhũn của vợ, tôi hốt hoảng gọi vợ dậy. Đúng lúc tôi định gọi xe cấp cứu thì cô ấy mở mắt làm tôi mừng quá.

Sau đó tôi gọi bác sĩ đến nhà khám cho vợ. Bác sĩ bảo vợ tôi làm việc quá sức thiếu ngủ trầm trọng nên bị ngất xỉu, cần được nghỉ ngơi một tuần để phục hồi sức khỏe.

Tôi bảo vợ nằm yên trên giường, còn tôi sẽ cắt phép một tuần để chăm sóc vợ. Cô ấy vui vẻ nhắm mắt vào ngủ tiếp, còn tôi bế hai con ra ngoài đóng cửa phòng cho vợ ngủ.

Có làm tôi mới biết được nỗi khổ của vợ phải chịu đựng mỗi ngày. Hai đứa con trai tôi nghịch quá, tôi nấu cơm thì đứa đòi được nấu cùng, đứa khóc nhè bám chặt lấy chân đòi mẹ.

Có mỗi bữa cơm mà tôi phải mất 2 tiếng đồng hồ mới xong. Sau khi ăn cơm xong cũng là 10h đêm, tôi muốn dọn dẹp nhà một chút nhưng các con bám riết lấy đòi đi ngủ. Thế là ba bố con nằm lên giường ngủ lúc nào cũng không hay.

Đang ngủ ngon giấc thì con khóc ré lên đòi uống sữa. Mắt nhắm mắt mở tôi bò dậy pha sữa cho con. Chưa đầy một ngày chăm sóc con mà tôi tưởng như nhiều ngày rồi.

Sáng ra tôi muốn ngủ nướng chút mà hai đứa gào khóc bên tai, rồi đái cả ra giường làm tôi không thể tiếp tục ngủ được nữa. Tôi mệt lắm rồi muốn trao trả lại hai đứa con cho vợ để đi làm nhưng không dám nói ra sợ mất mặt lắm. Đúng lúc đó vợ bước vào phòng nói là khỏe rồi, bảo tôi có thể đi làm không cần nghỉ phép nữa đâu.

Từ sau ngày đó tôi mới hiểu được nỗi khổ của người vợ ở nhà và không dám kêu ca phàn nàn nửa câu nữa. Tôi thầm cảm ơn tất cả những gì vợ đã phải chịu đựng chồng bấy lâu nay.

Nuôi dạy con, thành công lớn nhất của cha mẹ là bỏ qua ba điều này

Thực tế cho thấy, không cần phải quá khắt khe trong việc giáo dục con cái. Giải pháp phù hợp là kết hợp công việc với nghỉ ngơi và thư giãn có chừng mực.

Về việc giáo dục đạo đức, tư tưởng cho con, cha mẹ chỉ cần đảm bảo phương hướng là đúng, còn lại không cần kiểm soát.

Như mọi người đều biết, vốn kiến thức dự trữ của trẻ là nhờ vào sự hướng dẫn, giáo dục của thầy cô, nhưng tính cách của trẻ lại hình thành từ lời nói và việc làm của cha mẹ. Trên thực tế, cha mẹ chính là người thầy quan trọng nhất của con cái.

Các bậc cha mẹ hiện đại quan tâm nhiều hơn đến việc học tập của con cái, nhưng đôi khi kiểm soát quá mức có thể gây phản tác dụng.

Nếu muốn giáo dục những đứa trẻ thành công, bạn phải bỏ qua ba điều này.

Đừng lo lắng về khả năng của con khi còn nhỏ

Khi trẻ còn nhỏ, khả năng bắt chước của chúng mạnh nhất và chúng sẽ học được những khả năng nhất định bằng cách quan sát hành vi của cha mẹ.

Chẳng hạn, trẻ sẽ học cha mẹ cách làm việc nhà, dọn dẹp nhà cửa… Tuy nhiên, một số cha mẹ lại quá bao bọc con cái, khi thấy con làm việc nhà, họ sẽ ngăn lại vì nghĩ chúng quá nhỏ. Nhưng nếu sự bao bọc này kéo dài cho đến khi các con lớn lên sẽ chuyển thành “nuông chiều”.

Những đứa trẻ lớn lên trong sự chăm sóc tỉ mỉ sẽ mất khả năng khám phá những điều mới mẻ, thậm chí có thể trở nên phụ thuộc quá mức vào cha mẹ.

Thay vì bảo vệ bao bọc mọi nơi và ngăn cản mọi thứ, tốt hơn hết bạn nên buông tay và để trẻ làm điều gì đó trong khả năng của mình, để phát triển sức mạnh trí não và rèn luyện khả năng thực hành.

Tất nhiên, cha mẹ cũng nên ở bên để đồng hành và hợp tác. Nếu trẻ hoàn thành được thì sẽ động viên, hỗ trợ, nếu khó khăn một chút thì vào thời điểm quan trọng sẽ hỗ trợ. Điều này càng có lợi cho sự phát triển khỏe mạnh của trẻ.

Nuoi day con, thanh cong lon nhat cua cha me la bo qua ba dieu nay

Đừng can thiệp vào những việc có ích của trẻ

Một số trẻ sống khép kín và không thích gần gũi với người khác, trong khi một số khác lại nhiệt tình, hào phóng và thích chia sẻ với người khác. Một phần nhỏ của sự khác biệt về tính cách này đến từ di truyền, và một phần lớn đến từ sự giáo dục của cha mẹ. .

Một số cha mẹ cho rằng tuổi thơ của con không nên dành để vui chơi mà nên tập trung vào việc học, điều này thậm chí có thể cản trở khả năng giao tiếp của con và sẽ không thấm nhuần các khái niệm như “chia sẻ”, “giúp đỡ” và “quan tâm”.

Cha mẹ cảm thấy con cái nên chú ý đến bản thân nhiều hơn và không nên tập trung vào người khác. Trên thực tế, điều này sẽ chỉ khiến đứa trẻ dần dần mắc chứng tự kỷ, không còn giao tiếp và chia sẻ với người khác, không biết giúp đỡ lẫn nhau và chỉ làm việc một mình, cuộc sống tương lai chắc chắn sẽ rất gập ghềnh.

Ở giai đoạn này, trẻ cần được rèn luyện khả năng “cho đi” nhất định và biết giúp đỡ người khác để có thể tiến bộ hơn và phát triển tâm lý lành mạnh hơn.

Khi trẻ giúp đỡ người khác với ý định tốt tức là trẻ đang đạt được thành tựu của chính mình, cha mẹ không nên can thiệp.

Nuoi day con, thanh cong lon nhat cua cha me la bo qua ba dieu nay-Hinh-2

Đừng can thiệp quá nhiều vào việc làm của con

Trong quá trình con trưởng thành, cha mẹ thường sẽ luôn hướng dẫn con, coi suy nghĩ của mình là đúng đắn nhất. Dù con có ý kiến khác nhưng cũng sẽ không thay đổi được.

Tuy nhiên, sự can thiệp quá nhiều thường cản trở sự phát triển năng lực của trẻ và có thể khiến trẻ tiêu tan những kỹ năng độc đáo, gây khó khăn cho việc trau dồi chúng khi lớn lên.

Ai cũng biết rằng khả năng sáng tạo của trẻ em là tài sản lớn nhất trên thế giới. Ngay từ khi chào đời, trẻ em đã có tính tò mò về thế giới xung quanh và có cách quan sát cũng như khả năng tư duy độc lập của riêng mình.

Khả năng bẩm sinh này khiến chúng có những ý tưởng và giải pháp riêng khi gặp vấn đề, điều này có vẻ vô lý trong mắt cha mẹ nhưng đây lại là đặc điểm của trẻ.

Điều cha mẹ phải làm là tôn trọng con, khuyến khích con phát triển tư duy, cố gắng đối mặt với vấn đề và nghĩ ra giải pháp, có thể sẽ đạt được những thành tựu bất ngờ. Quá trình này có lợi hơn cho sự phát triển tư duy trí não của trẻ.

Nuoi day con, thanh cong lon nhat cua cha me la bo qua ba dieu nay-Hinh-3

Con gái ôm bí mật 'động trời' của mẹ khi bố thường xuyên vắng nhà

Cháu năm nay 17 tuổi, đang là học sinh lớp 11. Cháu từng là đứa trẻ hạnh phúc hoặc ít nhất cháu nghĩ rằng, mình hạnh phúc. Nhưng bây giờ, cháu nhận ra hình như không phải vậy.

Bố cháu là kỹ sư xây dựng, công việc của bố thường xuyên vắng nhà. Ai cũng nói bố không đẹp trai, còn mẹ thì xinh như hoa hậu. Nhưng trong mắt cháu, bố là người đàn ông đẹp trai nhất, chiều chuộng chị em cháu nhất.

Mẹ mắc ung thư, con trai lại khuyên đừng chữa nữa

Vợ ông H.H ung thư giai đoạn cuối nhưng con trai lại muốn từ bỏ việc chữa trị cho mẹ. Anh tính đưa mẹ đi du lịch, làm những điều bà thích trong những ngày tháng cuối đời. Điều này khiến ông H.H thấy băn khoăn, day dứt.

Trước khi nghỉ hưu, ông H.H (ở Thái Bình) là công chức nhà nước, vợ ông làm giáo viên, hai người có một con trai. Cuộc sống gia đình không quá dư dả nhưng rất êm đềm, hạnh phúc.
Me mac ung thu, con trai lai khuyen dung chua nua
  Ông H.H chết lặng khi biết vợ bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối - Ảnh minh họa.

Tin mới