Đàn ông quý tộc triều Thanh đua nhau nuôi móng tay dài vì sao?

Tuy nhiên, vào thời xa xưa, đàn ông ở đất nước tỷ dân cũng có sở thích này, thậm chí nuôi móng tay dài còn trở thành trào lưu phổ biến suốt một thời,

Vì sao đàn ông quý tộc thời xưa thường nuôi móng tay dài?

Nhiều người cho rằng đàn ông thời xưa nuôi móng tay dài là để thể hiện sự "hiếu nghĩa phụ mẫu" không thể tùy ý cắt đứt, tuy nhiên trên thực tế lại không phải như vậy.

Quan niệm của người xưa về sự quyền quý, cao sang là con người không phải động chân, động tay vào bất cứ việc gì, tức là mọi việc năng nhọc đều sai khiến người khác làm. Lao động chân tay thời ấy bị coi là công việc thấp kém, cộng với quan niệm của một số nho sĩ cho rằng, thân thể mình là do tạo hoá và cha mẹ ban cho, do vậy phải gìn giữ tất thảy. Chính vì thế, vào triều đại nhà Minh và nhà Thanh, việc nuôi móng tay dài và nhọn còn trở thành biểu tượng của giới văn minh và quý tộc.

Thời xưa, chỉ có tầng lớp thượng lưu mới được để móng tay dài và họ dùng cách đó như để phân biệt mình với những người dân lao động cấp thấp, đồng thời thể hiện địa vị cao quý của bản thân.

Dan ong quy toc trieu Thanh dua nhau nuoi mong tay dai vi sao?
Ảnh minh họa.

Trong tiểu thuyết Hậu Tây Du Ký ở đời nhà Thanh có một đoạn ghi chép như thế này: Những khuôn mặt trắng bóc như lòng trắng trứng của các tú tài, móng tay dài và nhọn, đầu quấn khăn, mặc quần áo hoa, dáng đi nhẹ như cưỡi cân đẩu vân, đây hẳn là kiểu người văn hay chữ tốt.

Tập tục để móng tay dài như vậy cũng có một số quy tắc nhất định, chẳng hạn như việc móng tay dài quá sẽ khó có thể cầm nắm hoặc làm công việc nặng nhọc, nên thông thường người ta chỉ nuôi móng tay ở bàn tay không thuận, bàn tay còn lại ít nhất cũng phải dùng để cầm cây bút hay để thực hiện một vài sinh hoạt cá nhân.

Bí ẩn quy tắc làm đẹp thời xưa

Son môi bằng bọ: Xem phim cổ trang chúng ta thường thấy phụ nữ xưa hay tô điểm môi bằng cách ngậm nhẹ một miếng giấy đỏ. Đó là mảnh giấy thấm hợp chất màu đỏ được chiết xuất từ bọ cánh cứng, hoa trái có màu đỏ… vào miếng giấy và khi ngậm sắc đỏ sẽ lan từ miếng giấy sang môi, làm đôi môi ửng hồng. Ngoài ra, người xưa còn biết dùng sáp ong trộn với ít hương liệu để làm sáp dưỡng môi chống nứt nẻ mỗi khi đông về.

Bó chân ở Trung Quốc: Tục bó chân ở Trung Quốc gần như đã trở thành một nét truyền thống của phụ nữ đất nước này trong suốt thời phong kiến (từ khoảng thế kỉ X-XX). Bởi theo quan niệm của người xưa, đôi chân bó nhỏ nhắn là biểu hiện của sự cao quý với những cái tên mỹ miều như “gót hoa” hay “gót huệ”.

Dan ong quy toc trieu Thanh dua nhau nuoi mong tay dai vi sao?-Hinh-2

Để có được đôi “gót sen” hoàn hảo, người mẹ hoặc người bà trong gia đình sẽ bắt đầu bó chân con gái, cháu gái họ khi đứa trẻ 2 – 5 tuổi – khoảng thời gian xương bàn chân chưa phát triển hoàn thiện.

Giầy Poulaine (Ba Lan): Ở thời trung cổ, những người tạo mốt Châu Âu không bận tâm gì đến gót cao mà bị ám ảnh bởi kiểu giầy hẹp có mũi dài và nhọn một cách bất thường được làm bằng da. Để giữ được hình dáng, người ta nhồi rêu khô vào mũi giầy. Sau đó mũi giày được uốn cong lên để đi lại cho dễ. Tuy nhiên giầy poulaines này khi đi không thấy thoải mái, người trung cổ chắc đã phải than phiền vì viêm kẽ ngón cái và quẹo ngón. 

Sự thật gây choáng chưa từng hé lộ về cách cách triều Thanh

(Kiến Thức) - "Cách cách" là danh hiệu cao quý dành cho các cô gái xuất thân quyền quý dưới triều Mãn Thanh. Tuy nhiên, không hẳn ai cũng biết đằng sau danh hiệu vương giả ấy lại chứa đựng những sự thật giật mình...

Su that gay choang chua tung he lo ve cach cach trieu Thanh
"Cách cách" là tước hiệu dành cho con gái danh gia vọng tộc dưới triều Đại Thanh. "Cách cách" chính là âm dịch của tiếng Mãn Châu, đối chiếu sang tiếng Hán có nghĩa tương đương như "Tiểu thư" hoặc "Tỷ tỷ".  
Su that gay choang chua tung he lo ve cach cach trieu Thanh-Hinh-2
 Những năm đầu Hậu Kim, con gái của Đại Hãn, Bối Lặc được xưng là "cách cách". Ví dụ như trưởng nữ của Thanh Thái Tổ Nỗ Nhĩ Cáp Xích được gọi là "Đông Quả cách cách", thứ nữ được xưng là "Nộn Triết cách cách".
Su that gay choang chua tung he lo ve cach cach trieu Thanh-Hinh-3
Thanh Thái Tông Hoàng Thái Cực sau khi kế vị cha vào năm Sùng Đức nguyên niên (năm 1636) đã theo quy định tiền lệ của triều Minh đổi cách xưng hô với các con gái của hoàng đế thành "Công chúa", đồng thời quy định con gái do hoàng hậu (tức chính cung) sinh ra được gọi là "Cố Luân công chúa".  
Su that gay choang chua tung he lo ve cach cach trieu Thanh-Hinh-4
Các con gái do các phi tử khác hoặc con nuôi của hoàng hậu thì được xưng là " Hòa Thạc công chúa". Tước vị "cách cách" dần dần được chuyên dùng cho con gái của các Vương công quý trụ (dòng dõi quý tộc). 
Su that gay choang chua tung he lo ve cach cach trieu Thanh-Hinh-5
Ví dụ như Thứ nữ Mã Ca Đáp của Hoàng Thái Cực và Hiếu Đoan Văn hoàng hậu khởi phong là Cố Luân trưởng công chúa sau được đổi thành "Vĩnh Ninh trưởng công chúa" và cuối cùng đổi thành "Ôn Trang trưởng công chúa". 
Su that gay choang chua tung he lo ve cach cach trieu Thanh-Hinh-6
Thuận Trị năm thứ 17 nhà Thanh bắt đầu chia tước vị "cách cách" thành 5 bậc khác nhau: Đứng đầu là con gái của Thân vương được xưng là "Hòa Thạc cách cách" tiếng Hán gọi là " Quận chúa". Bậc thứ hai là con gái của Thế tử, Quận vương được xưng là "Đa La cách cách" tiếng Hán gọi là "Huyện chúa". Bậc thứ ba là con gái của Đa La Bối Lặc cũng xưng là "Đa La cách cách", tiếng Hán gọi là "Quận quân". 
Su that gay choang chua tung he lo ve cach cach trieu Thanh-Hinh-7
 Bậc thứ 4 con gái của Bối tử được xưng là "Cố Sơn cách cách", tiếng Hán là "Huyện Quân". Bậc thứ 5 là con gái của Trấn quốc công, phụ quốc công được gọi là "cách cách", tiếng Hán là "Hương Quân". Ngoài ra, con gái của cấp dưới "công" được gọi là "Tôn nữ", và cách xưng "cách cách" vẫn được sử dụng thông dụng cho đến cuối triều Mãn Thanh, đầu thời kỳ Dân Quốc mới dần dần biến mất.
Su that gay choang chua tung he lo ve cach cach trieu Thanh-Hinh-8
Ngoài ra, theo một số thông tin không được ghi chép chính thức cho rằng, triều Thanh từ "Cách cách" còn được dùng để xưng hô cho phụ nữ có địa vị cao quý trong xã hội. Ví dụ, dưới thời kỳ Khang Hy, trong báo cáo của phủ Nội vụ có gọi Tô Ma Lạt Cô (thị nữ của Hiếu Trang Văn hoàng hậu, người từng nuôi dưỡng và chăm sóc Khang Hy) là "Tô Ma Lạt ngạch niết (tức mẹ) cách cách" điều này chứng tỏ bà tuy chỉ là một thị nữ không có xuất thân hoàng tộc cao quý nhưng là người có địa vị và được tôn trọng nên vẫn được gọi là cách cách. 
Su that gay choang chua tung he lo ve cach cach trieu Thanh-Hinh-9
Cũng có ghi chép rằng, đối với những tiểu thư dòng dõi quý tộc tuy không được chính thức phong hiệu nhưng vẫn được xưng là "cách cách". Trong "Thanh Bái Loại Sao" có ghi:" Con gái của Thân vương xưng là quận chúa, con gái của quận vương, bối tử, bối lặc, phụ quốc công được gọi là Huyện Chúa. Ngoài danh xưng là Công chúa ra, tuy có tư cách là Quận chúa, Huyện chúa nhưng chưa được phong hiệu chính chức thì vẫn được gọi chung là cách cách. (Ảnh minh họa các cách cách triều Mãn Thanh).

Sự thật sốc cung nữ "lười tắm" được kính nể nhất triều Thanh

(Kiến Thức) - Cung nữ tuy có địa vị thấp kém trong Hoàng cung nhưng trong lịch sử Mãn Thanh, Tô Ma Lạt Cô lại là người cung nữ rất được Khang Hi Đế coi trọng.

Su that soc cung nu
 Thời kỳ Mãn Thanh, vị trí của cung nữ rất thấp, mặc dù có một số người xuất thân quý tộc nhưng họ vẫn chỉ mang thân phân nô dịch trong cung cấm. Nhưng trong lịch sử nhà Thanh, lai xuất hiện một cung nữ rất nổi tiếng, đó là Tô Ma Lạt Cô, bà chính là người thầy vỡ lòng của Khang Hi Đế, bà sống đến năm 90 tuổi, cả đời không tắm rửa, nhưng lại được Hoàng đế Khang Hi kính trọng. Ảnh: baidu.com.

Tin mới