Đi học một ngày, con đã tháo bay khẩu trang

Chiều nay đón con, đúng như dụ đoán, khẩu trang đã không còn trên mặt. Tôi nhắc nhở thì con bảo: “Bạn nào cũng tháo khẩu trang mà, khó chịu lắm”.

Con gái lớn học cấp III còn con trai út đang học lớp 2 . Lịch học của các con bắt đầu từ ngày mùng Sáu, càng theo dõi tình hình dịch bệnh tôi càng lo lắng.
Trường của con gái đã có thông báo tạm thời cho nghỉ học đến tuần sau để tổng vệ sinh trường, khử trùng các phòng học, đồ dùng…và yêu cầu học sinh tự trang bị bình đựng nước uống và khẩu trang y tế khi đến lớp nên tôi yên tâm phần nào. Vì con cũng đã lớn và có ý thức phòng tránh cho bản thân.
Còn chuyện đi học của con trai nhỏ mới là điều tôi lo lắng nhất. Vì đang đắn đo nên tôi quyết định cho con nghỉ học ngày đầu tiên để xem tình hình thế nào. Nhưng chỉ được một ngày, con nằng nặc đòi đi học lại vì bạn bè cùng xóm đã đến lớp, con ở nhà không biết chơi với ai. Thế là sáng nay tôi đành cho con đi học.
Di hoc mot ngay, con da thao bay khau trang
Ảnh minh họa. 
Tối qua, sau vài vòng loanh quanh khắp thành phố tôi mới tìm mua được mấy cái khẩu trang N95 và bốn hộp khẩu trang y tế để trang bị cho cả nhà. Sáng nay, tôi cho con đi học nhưng đến trường thấy nhiều phụ huynh và học sinh không mang khẩu trang, các hàng quán trước trường học sinh vẫn tụ tập ăn uống như bình thường.
Dù đã dặn con cẩn thận phải đeo khẩu trang, không được dùng chung đồ với bạn, rửa tay bằng nước xịt khô có sẵn trong cặp nhưng tôi không thể yên tâm. Tính con vốn hiếu động, ở trường, con cùng các bạn tụm năm tụm bảy chơi đùa, thậm chí uống chung một ly trà sữa. Giờ bắt con phải giữ khoảng cách như thế thật là khó khi không có ai giám sát nhắc nhở.
Đúng như tôi dự đoán, đến chiều đón con về, khẩu trang đã không còn trên mặt do con tháo ra lúc nào không biết. Tôi nhắc nhở thì con phụng phịu bảo: “Bạn nào cũng tháo khẩu trang mà con thấy khó chịu lắm”. Tôi chỉ biết thở dài.
Nhà trường có thông báo học sinh nào có triệu chứng sốt thì nghỉ ở nhà nhưng liệu có hiệu quả phòng tránh không khi virus corona có khả năng lây nhiễm ngay khi chưa phát bệnh mà thời gian ủ bệnh tới hai tuần. 
Tôi định xin phép cho con nghỉ một thời gian đến khi tình hình dịch bệnh được kiểm soát, chấp nhận bị mất bài vở. Nhưng vấn đề nan giải là không ai giữ con khi vợ chồng tôi phải đi làm. Ông bà nội ngoại đều ở xa và đã già yếu.
Tôi lên các hội nhóm trên Facebook xem các bà mẹ chung nỗi lo có giải pháp gì không. Nhiều mẹ muốn cho con nghỉ học và tính thuê người giúp việc trông con. Khổ nỗi, không tìm ra người mà có người thì họ hét giá cắt cổ, đành phải cho con đến lớp để đi làm. Chỉ có một số mẹ khá lạc quan, cho rằng tình hình chưa đến mức nghiêm trọng mà phải sốt sắng lên như thế, cứ cho con đi học bình thường và biết cách phòng tránh là được.
Tôi bớt lo lắng phần nào khi chiều 31/1, Bộ giáo dục và đào tạo đã có công điện khẩn cho phép các Sở giáo dục đào tạo căn cứ vào tình hình thực tế dịch bệnh ở địa phương để xem xét quyết định cho học sinh tạm nghỉ học. Vợ chồng tôi tính nếu trường cho nghỉ học, ba mẹ sẽ luân phiên nhau xin nghỉ phép để trông con rồi sau đó tính tiếp. Học hành và công việc là chuyện lâu dài còn bệnh dịch không thể chủ quan được khi các ca nghi nhiễm ngày càng tăng và địa phương có dịch càng mở rộng.

Há hốc mồm sau lời đề nghị "không thể tin" của chồng soái ca

Chị miệng há hốc, mắt tròn xoe không tin những gì mình vừa mắt thấy tai nghe là sự thật. Người chồng hiền lành, yêu chiều vợ con là anh đây sao?

Anh là mối tình thứ bao nhiêu trong đời chị không còn nhớ nổi. Chị lấy anh là vì anh là xuất hiện "đúng người, đúng thời điểm". Một phần, chị gặp anh ở cái tuổi thứ 25 – cái tuổi đẹp nhất để lập gia đình đã tới, ở tuổi này chị cảm thấy mình đủ chín chắn để bước vào cuộc sống hôn nhân.

Gục ngã khi phát hiện nửa đêm chồng ra nghĩa trang ngủ, sáng lại về ôm vợ

Tầm 12 giờ đêm, chồng tôi bắt đầu thức giấc. Anh đi ra ngoài, nhân cơ hội ấy, tôi đã bám theo anh.

Khi gõ những dòng này, tay chân tôi vẫn còn run lẩy bẩy. Người chồng mà tôi sống cùng, người đàn ông tôi yêu suốt 1 năm qua, tại sao lại khiến tôi thấy xa lạ và mơ hồ thế này?

Tôi đến với chồng cách đây 1 năm. Sau khi yêu nhau, tôi được biết chồng tôi đã từng yêu một cô gái. Họ yêu nhau mấy năm trời, thậm chí còn tính đến chuyện đám cưới. Số phận trêu ngươi, cô người yêu của chồng tôi bị tai nạn qua đời.

Về sau, mỗi lần tôi nhắc đến người yêu cũ là chồng tôi lại gạt đi, anh bảo đó là quá khứ và xin tôi đừng khiến anh thêm đau lòng. Lúc đó tôi còn tự trách mình vô duyên vì tò mò với người đã khuất. Kể từ lần ấy, tôi không còn thắc mắc gì về chuyện tình cảm của họ.

Chúng tôi kết hôn, được hai bên bố mẹ cho tiền để mua một căn chung cư. Với số tiền đó, chúng tôi dư sức mua được căn chung cư nội thành, lại thuận tiện đi lại. Vậy mà chồng tôi không nghe. Anh khăng khăng đòi mua nhà ở ngoại thành, đã vậy còn xa chỗ làm của cả hai chúng tôi.

Guc nga khi phat hien nua dem chong ra nghia trang ngu, sang lai ve om vo
Thấy tôi không đồng ý, chồng tôi ra sức thuyết phục vợ. (Ảnh minh họa) 
Thấy tôi không đồng ý, chồng tôi ra sức thuyết phục vợ. Anh bảo ở ngoại thành chi phí không đắt đỏ, không khí trong lành, mà bây giờ chúng tôi nên tiết kiệm một khoản tiền chứ không nên phung phí hết tiền bố mẹ đã cho. Chẳng hiểu sao khi ấy tôi lại thấy có lý. Vì thế, chúng tôi quyết định chọn căn nhà ở khu chung cư xa trung tâm thành phố.
Tôi bắt đầu phát hiện chồng mình có biểu hiện lạ cách đây nửa tháng. Tôi kết hôn đã được 1 tháng. Nhưng vì có thai trước nên hiện tại cái thai của tôi đang ở tháng thứ 3. Đợt này tôi thường xuyên phải dậy đi tiểu đêm. Điều kỳ lạ là đêm nào tỉnh dậy tôi cũng không thấy chồng đâu. 1 tuần, rồi 2 tuần đều như vậy, tôi ra ban công và phòng đọc cũng không thấy chồng nên bắt đầu sinh nghi. Tôi còn nghĩ vì mình không đáp ứng đủ nhu cầu sinh lý nên chồng mới ra ngoài ngoại tình để giải tỏa.
Tối ấy, tôi lên giường và giả vờ ngủ như mọi ngày. Tầm 12 giờ đêm, chồng tôi bắt đầu thức giấc. Anh đi ra ngoài, nhân cơ hội ấy, tôi đã bám theo anh. Chồng tôi rảo bước nhanh đến khu nghĩa trang gần chỗ chúng tôi ở. Tôi lạnh toát sống lưng khi thấy chồng bước vào nơi ấy giữa đêm. Nhưng sự tò mò vẫn thôi thúc, tôi theo anh cho đến khi anh dừng chân lại một ngôi mộ. Rồi anh thắp nến và nằm xuống cạnh ngôi mộ ấy.
Guc nga khi phat hien nua dem chong ra nghia trang ngu, sang lai ve om vo-Hinh-2
Điều kỳ lạ là đêm nào tỉnh dậy tôi cũng không thấy chồng đâu. (Ảnh minh họa) 

Đó là mộ người yêu cũ của chồng tôi. Tôi nhận ra vì đã từng thấy ảnh chồng mình và cô ấy trên facebook. Chân tôi như khuỵu xuống khi biết sự thật phía sau mọi chuyện. Và tôi đã lờ mờ đoán ra được, tại sao chồng tôi thích ở khu chung cư ngoại thành này đến vậy. Thì ra anh muốn gần người yêu cũ của mình. Thì ra đêm nào anh cũng ra ngủ bên mộ cô ấy và lẻn về nhà lúc tờ mờ sáng để tôi không phát hiện.

Đó là chồng tôi, sao bây giờ tôi lại thấy xa lạ quá. Anh khác anh của mọi ngày hoàn toàn. Anh khiến tôi sợ anh mỗi khi đến gần. Tôi chưa dám nói ra mọi chuyện với chồng. Nhưng vì tôi cứ im lặng nên đêm nào chồng tôi cũng ra mộ người yêu ngủ rồi lại về ôm vợ như không có chuyện gì. Bây giờ tôi rối trí lắm, phải làm sao để chồng tôi chấm dứt chuyện này đây?

Tin mới