Đối thủ xứng tầm nhất trong cuộc đời Gia Cát Lượng

Ngoài Gia Cát Lượng, một nhà quân sư khác cũng nổi tiếng đa mưu, túc trí không kém, thậm chí còn thành công nhất trong lịch sử TQ thời Tam quốc.

Đối thủ xứng tầm nhất trong cuộc đời Gia Cát Lượng
Tư Mã Ý là đối thủ xứng tầm nhất của Gia Cát Lượng.
Tư Mã Ý là đối thủ xứng tầm nhất của Gia Cát Lượng. 
Sau khi Lưu Bị qua đời, Nhà Thục Hán rơi vào cuộc chiến dai dẳng với Tào Ngụy. Nổi bật nhất chính là những lần đấu trí giữa Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý, nhà chính trị, quân sư kiệt xuất phục vụ cho nhà Ngụy.
6 lần Khổng Minh dẫn quân Bắc phạt (Lục xuất Kỳ Sơn) đã diễn ra những trận đánh ác liệt, những thăng trầm nhiều hơn tất cả những lần đối đầu trước đó giữa ba nước Ngụy, Thục, Ngô.
Trang mạng Qulishi (Trung Quốc) đặt câu hỏi, Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý, ai mới thực sự là nhà quân sư tài ba nhất thời Tam quốc?
Sự nghiệp khác biệt
Ở tuổi 27, Gia Cát Lượng được Lưu Bị “tam cố thảo lư”, mời xuống núi giúp khôi phục nhà Hán. Gia Cát Lượng là nhân tố quan trọng, giúp Lưu Bị chiến thắng Tào Tháo trong trận đại chiến Xích Bích, đặt nền móng hình thành nhà Thục Hán.
Trong khi đó, vai trò của Tư Mã Ý thời Tào Tháo không thực sự rõ ràng. Một phần vì ông miễn cưỡng phò tá Tào Tháo, một phần vì Tư Mã Ý là người thận trọng, luôn tránh gây sự chú ý không cần thiết.
Tư Mã Ý được Gia Cát Lượng chú ý kể từ khi ông nổi lên khi Tào Phi nắm quyền. Ngay từ khi được nghe tin về Tư Mã Ý, Gia Cát Lượng đã nói rằng, đây là một người không dễ dàng đối phó.
Lần đầu tiên hai quân sư Thục Hán và Tào Ngụy đối đầu trực tiếp là vào năm 231, khi Gia Cát Lượng mở chiến dịch Bắc phạt lần thứ 4. Vua Ngụy là Tào Duệ đích thân đến Trường An chỉ huy chiến đấu, ra lệnh cho Tư Mã Ý thống soái các tướng lĩnh tiên phong.
Tư Mã Ý nhận ra tình hình chiến trường và sức mạnh của quân Thục, đi đến kết luận rằng lương thảo của quân Thục hết sức hạn chế, không thể đánh lâu dài.
Biết tin Tư Mã Ý là người chỉ huy lực lượng Tào Ngụy, Gia Cát Lượng chỉ để lại một cánh quân vây khốn Kỳ Sơn còn mình đích thân nắm quân chủ lực nghênh chiến Tư Mã Ý.
Nhưng Tư Mã Ý biết tình hình không thuận lợi nên gia cố phòng thủ, nhất quyết không ra đánh. Sau này, bị các tướng lĩnh chế nhạo là người nhút nhát, Tư Mã Ý mới miễn cưỡng ra lệnh tấn công quân Thục ở Kỳ Sơn để rồi nhanh chóng thu quân, cố thủ không đánh.
Suốt một tháng trời như vậy, tình hình lương thảo cạn kiệt buộc Gia Cát Lượng phải rút quân. Nhận định về trận chiến này, các học giả Trung Quốc đồng ý rằng, Tư Mã Ý đạt được mục đích chiến lược trong khi Gia Cát Lượng giành được chiến thắng nhỏ nhưng không thể giải quyết được vấn đề lương thảo và phải rút quân.
Trong giai đoạn sau, cục diện cuộc chiến giữa Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý không có nhiều thay đổi. Tư Mã Ý dù thua nhiều nhưng đó chỉ là những trận thua nhỏ và không ảnh hưởng đến sức mạnh của quân Ngụy.
Đối thủ xứng tầm nhất của Gia Cát Lượng
Trong lần đối đầu thứ hai vào tháng 4.234, Tư Mã Ý tiếp tục dùng chiến thuật lấy “tĩnh chế động”, không đánh khi kẻ địch đang có lợi thế. Tư Mã Ý hiểu rằng quân Thục từ xa đến mệt mỏi, vận chuyển lương thực khó khăn nên quyết cố thủ, không ra đánh.
Gia Cát Lượng hiểu rằng, muốn chiến thắng thì phải giết được Tư Mã Ý đầu tiên. Do dó, Khổng Minh nghĩ ra kế, dùng khăn, yếm và đồ trắng của đàn bà gửi đến trại Ngụy cùng một phong thư.
“Trọng Đạt (Tư Mã Ý) làm đại tướng, thống lĩnh quân Trung Nguyên, không dám mặc giáp cầm gươm, để quyết sống mái mà chịu ngồi núp ở trong tối trong hang, để lánh lưỡi đao mũi tên, thế thì khác gì đàn bà? Nay sai người đưa khăn yếm quần áo trắng của đàn bà đến, nếu không dám ra đánh, thì phải lạy hai lạy mà nhận lấy; nếu còn biết xấu hổ, có chí khí người con trai, thì phải phê vào giấy này, y hẹn ra giao chiến“.
Tư Mã Ý xem xong, trong bụng đầy căm giận, nhưng cũng gượng cười nói rằng: “Khổng Minh coi ta như đàn bà”. Nhưng rồi, Tư Mã Ý nhận ra đây chính là kế khích tướng, chấp nhận nhịn nhục.
Mặc cho các viên tướng Ngụy tức giận tím mặt, Tư Mã Ý vẫn bình thản trọng đãi sứ thần của quân Thục, tranh thủ dò hỏi, thăm dò tin tức về Gia Cát Lượng.
Khi biết rằng Khổng Minh đang lo nghĩ về chuyện thiếu lương thực, Tư Mã Ý đoán Gia Cát Lượng chẳng còn sống được bao lâu nữa, quyết tâm, không ra đánh. Ông còn dùng đòn tâm lý, qua sứ giả gửi đến Gia Cát Lượng: “Ngày ông chết không còn xa nữa đâu, tôi sẽ chờ cho tới tận lúc đó, ông có hiểu không hả Lượng?”
Sứ giả trở về và thuật lại mọi việc. Khổng Minh nghe thấy mà than: “Ý thực là biết ta”. Các học giả Trung Quốc cho rằng, Gia Cát Lượng và Tư Mã ý giống như một cặp đôi tri kỷ, rất hiểu ý nhau, qua nhiều lần đối trận, càng đánh càng minh chứng rõ.
Về phần mình, Tư Mã Ý biết các tướng lĩnh không phục, nên nghĩ ra kế: “Ta có phải muốn chịu nhục đâu, bởi vì thiên tử giáng chiếu, sai giữ vững không cho ra đánh, nếu ta khinh động, thì trái quân mệnh.Các ngươi nếu muốn đánh, đợi ta tâu với thiên tử, rồi sẽ đồng lực ra đánh giặc”.
Vua Ngụy cảm thấy ngạc nhiên nhưng được các quân sư góp ý, liền hiểu ra rằng đây chỉ là cách để Tư Mã Ý lấy lòng quân sĩ, ra lệnh cho toàn quân không được ra đánh.
Tư Mã Ý vui vẻ mặc áo Gia Cát Lượng tặng dù trong lòng hết sức căm giận. Ảnh trong phim.
Tư Mã Ý vui vẻ mặc áo Gia Cát Lượng tặng dù trong lòng hết sức căm giận. Ảnh trong phim. 
Các tướng Thục nghe tin ấy, vào bẩm với Khổng Minh. Gia Cát Lượng cười và nói: “Ý vốn không dám đánh, xin đánh là thị oai với chúng đó thôi”.
Đây là kế “mượn gió để bẻ măng”, không trực tiếp ra tay mà mượn tay người khác để trấn an binh sĩ, từ đó vẫn vừa được lòng quân, mà lại giữ cho chiến tuyến tiếp tục ổn định để chờ thời thế thay đổi.
Một số học giả Trung Quốc sau này phân tích, cuộc đối đầu giữa Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý luôn bất phân thắng bại. Nếu Tư Mã Ý có thất bại thì chỉ là để đổi đấy thời gian, cho đến khi Gia Cát Lượng vì mệt nhọc mà sinh bệnh rồi qua đời.
Theo bài phân tích trên trang mang Lishiquwen (Trung Quốc), Gia Cát Lượng và Tư Mã Ý ai tài giỏi hơn là điều mà nhiều người vẫn còn tranh cãi đến ngày nay. Bên nào cũng có lý do để củng cố quan điểm của mình.
Xét trong lịch sử Tam quốc, Gia Cát Lượng chỉ có một kẻ thù - là nhà Ngụy, một mục tiêu là các cuộc Bắc phạt vốn buộc phải sử dụng vũ lực. Trong khi đó, Tư Mã Ý vừa phải đối đầu với quân Thục, vừa phải giải quyết vấn đề chính trị bên trong nội bộ Tào Ngụy. Đó là lý do Tư Mã Ý phải hành động hết sức thận trọng.
Nhưng nhìn chung, dù năng lực chính trị hay quân sự của Tư Mã Ý có nổi bật hay không, ông vẫn là đối thủ lớn nhất trong đời Gia Cát Lượng.
>>> Mời quý độc giả xem video về đặc sản chuối tiến vua (nguồn VTC):

Bí ẩn lời tiên tri sấm truyền của Khổng Minh Gia Cát Lượng

Đến nay, những lời tiên tri Khổng Minh Gia Cát Lượng để lại cho hậu thế vẫn là bí ẩn chưa giải mã hết.

Bí ẩn lời tiên tri sấm truyền của Khổng Minh Gia Cát Lượng
Theo Thục chí, tài liệu được cho là chính xác nhất về Gia Cát Lượng, ông vốn là người Lang Nha, Dương Độ (nay thuộc huyện Nghi Nam, tỉnh Sơn Đông). Gia Cát Lượng sinh năm 181, tự là Khổng Minh, hiệu Ngọa Long tiên sinh.

Ngay từ nhỏ, Khổng Minh là đứa trẻ vô cùng thông minh, hiếu học, đọc đủ loại sách vở và tầm sư học đạo khắp nơi. Sau này, ông là quân sư giỏi của Lưu Bị nước Thục, thời hậu Hán.

Những bí ẩn chưa lời giải về mộ Khổng Minh Gia Cát Lượng

Nơi an táng thật sự của Khổng Minh Gia Cát Lượng ở đâu thì cho đến nay vẫn chưa tìm được, hậu thế chỉ còn biết tưởng tượng suy đoán. 

Những bí ẩn chưa lời giải về mộ Khổng Minh Gia Cát Lượng
Giả thuyết thứ nhất

Gia Cát Lượng, Lưu Bị đẩy Trương Phi đến chỗ chết?

Trương Phi bị tướng lĩnh dưới quyền ám sát vì bất mãn, nhưng một số học giả Trung Quốc cho rằng, Gia Cát Lượng và Lưu Bị có liên quan đến việc này.

Gia Cát Lượng, Lưu Bị đẩy Trương Phi đến chỗ chết?
Gia Cat Luong Luu Bi day Truong Phi den cho chet
Trương Phi là một danh tướng dũng mãnh nhưng suy nghĩ đơn giản. 
Trương Phi bị ám sát bởi tính cách bạo ngược khiến binh sĩ của ông bất mãn, nhưng thực tế, đằng sau sự bạo ngược của vị tướng này là một âm mưu được sắp đặt nhiều năm.
Tiểu thuyết Tam quốc diễn nghĩa của La Quán Trung được đa số các học giả ngày nay nhận định là chỉ có “bảy phần thực, ba phần hư”.
Theo China News, nhà nghiên cứu Trung Quốc Uông Hoành Hoa đưa ra luận điểm cho rằng, tác giả La Quán Trung đã hư cấu hóa nhân vật Quan Vũ và Trương Phi, nhằm che đậy sự thực, phù hợp với hình ảnh Lưu Bị được khắc họa xuyên suốt trong tiểu thuyết.
Vụ ám sát Trương Phi ngoài nguyên nhân chủ quan do bản thân Phi bạo ngược thì Lưu Bị và Gia Cát Lượng đã âm thầm chuẩn bị cho cái chết của Trương Phi từ nhiều năm trước, ông Uông nói.
Trương Phi và Quan Vũ đều là những người anh em “vào sinh ra tử” cùng Lưu Bị trong những ngày tháng chống Tào khó khăn. Nhưng khi nhà Thục Hán thành lập, Lưu Bị được cho là đã âm mưu loại bỏ hai vị tướng này để đảm bảo Lưu Thiện thuận lợi khi đăng cơ, bảo toàn sự lãnh đạo của nhà Lưu ở nước Thục.
Nếu như Lưu Bị, Gia Cát Lượng dám để Quan Vũ chết tức tưởi, liệu Trương Phi có thoát được số mệnh?, ông Uông đặt câu hỏi. Là một học giả độc lập, ông Uông cảm thấy mình có trách nhiệm tìm kiếm sự thật.
Lưu Bị muốn độc chiếm quyền lực
Gia Cat Luong Luu Bi day Truong Phi den cho chet-Hinh-2
Điển tích "kết nghĩa đào viên" trong Tam quốc diễn nghĩa. 
Sau khi cục diện Tam quốc định hình, mâu thuẫn về tư tưởng giữa Lưu Bị và Quan Vũ ngày càng sâu sắc. Lưu Bị chỉ muốn làm hoàng đế nhà Thục Hán trong khi Quan Vũ chủ trương khôi phục triều đình Đông Hán.
Nội bộ lục đục khiến cho nhà Thục Hán đánh mất đi lợi thế về con người, trước khi đại chiến Xích Bích nổ ra.
Đối với Lưu Bị, Trương Phi không có lập trường quan điểm rõ ràng. Ông không có xuất thân bần hàn, cha mất sớm như Lưu Bị, cũng không có tư tưởng diệt những kẻ bạo chúa như Quan Vũ. Trương Phi gia nhập quân đội hoàn toàn chỉ vì nhiệt huyết, cho rằng phận đại trượng phu nên góp công giúp đất nước.
Không có động cơ rõ ràng nên Trương Phi trung thành với tất cả các thành viên trong Hán tộc, bao gồm cả Lưu Bị. Khi Bị từ chối xưng Hán Trung Vương, Trương Phi cũng khuyên: “Những kẻ khác họ đều mong được xưng đế, huống gì đại ca là chính tông của Hán Triều. Đừng nói làm Hán Trung Vương, tại sao không thể xưng Hoàng đế?”
Học giả Uông Hoành Hoa nhận định, con người Trương Phi quá đơn giản, luôn trung thành với Lưu Bị. Phi cũng lầm tưởng rằng đại ca sẽ mãi mãi giữ trọn lời thề nhân nghĩa, coi ông là huynh đệ.
Mô hình anh em kết nghĩa, cùng nhau vào sinh ra tử như La Quán Trung khắc họa chỉ phù hợp với thời điểm đồng tâm hiệp lực đánh thiên hạ. Nhưng không còn phù hợp khi Lưu Bị xưng đế, thành lập nhà Thục Hán.
Ông Uông phân tích, ba huynh đệ Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi đã dày công cùng nhau xây dựng nhà Thục Hán thì hậu duệ lẽ ra phải cùng được hưởng quyền kế vị. Nhưng sau này, Quan Hưng và Trương Bào lại quay sang đấu đá nhau.
Gia Cat Luong Luu Bi day Truong Phi den cho chet-Hinh-3
Quan Vũ và Trương Phi là những huynh đệ đi theo Lưu Bị gây dựng sự nghiệp ngay từ những ngày đầu tiên. 
Điều này cho thấy thế hệ sau không đi theo sự sắp đặt của mối quan hệ huynh đệ từ đời trước, mà dựa vào sức mạnh để giải quyết. Lưu Bị là anh cả, là người bị đe dọa lợi ích trực tiếp vì con trai Lưu Thiện không có năng lực cạnh tranh.
Chưa bàn đến chuyện xưng đế Trung Nguyên, phải chia sẻ ngôi vị lãnh đạo nước Thục với hai họ Quan, Trương là điều mà Lưu Bị không mong muốn, học giải Uông Hoành Hoa nhận định.
Lưu Bị trong vai trò là huynh trưởng, đồng thời cũng là người có lợi ích bị đe dọa trực tiếp, đương nhiên sẽ không để mô hình chính trị "lý tưởng" đó uy hiếp quyền kế vị và thống trị của Lưu Thiện, phá hủy huyết thống "Hoàng gia chính tông" của ông.
Chưa cần nói tới việc đăng cơ làm Hoàng đế Trung Nguyên, cho dù chỉ dừng ở ngôi Hán Trung Vương hay Hoàng đế Tây Thục, khả năng Lưu Bị chia sẻ thiên hạ với 2 họ Quan, Trương cũng không thể xảy ra, nhất là khi Lưu Thiện hoàn toàn không có năng lực cạnh tranh.
Giống như tổ tiên là Hán Cao Tổ Lưu Bang, Lưu Bị cũng muốn "tận diệt" những mối đe dọa lợi ích đối với bản thân, rồi mới tính chuyện thống nhất Trung Hoa.
Học giả Uông Hoành Hóa nhận định, Lưu Bị là cao thủ trong việc dùng người. Ban đầu, Lưu Bị mượn tay Quan Vũ, Trương Phi để trở thành hoàng đế Thục hán. Đến khi đại công sắp thành, Bị lại muốn mượn tay người khác để loại trừ hậu hoạ.
Người được Lưu Bị tin tưởng, lựa chọn cho công việc này không ai khác chính là Gia Cát Lượng.
Cái chết được báo trước
Không phụ sự kỳ vọng của Lưu Bị. Với sở trường của mình, Khổng Minh đã khuếch đại khiếm khuyết trong tính cách của Quan Vũ và Trương Phi bằng những lời nói “mật ngọt”. Đến khi mù quáng về chiến thắng, cả hai bước vào con đường diệt vong từ lúc nào mà không hay.
Gia Cat Luong Luu Bi day Truong Phi den cho chet-Hinh-4
Trương Phi nghiện rượu để rồi mất phương hướng đều nằm trong tính toán của Lưu Bị và Gia Cát Lượng? 

Tin mới