Ghi nhớ 3 điều này, mọi sóng gió trong kiếp người đều trở nên nhỏ bé

Cuộc đời chẳng thể tránh khỏi sóng to gió lớn, nhưng nếu bạn biết đến 3 điều này thì mọi chuyện sẽ đơn giản hơn rất nhiều.

Tài sản lớn nhất của đời người là sức khỏe
Dẫu rằng câu này ai cũng biết, nhưng muốn thực sự lĩnh ngộ được nội hàm đó lại không phải chuyện đơn giản. Từ xưa đến nay, khắp cõi Đông Tây, người thì bị mê hoặc bởi cái Danh, kẻ lại bị dẫn động bởi cái Lợi, người bươn chải vì quan tước, kẻ lại đau khổ vì tình yêu. Họ đều coi Danh, Lợi, Tình là mục tiêu theo đuổi cao nhất trong đời mình, nhưng lại không biết rằng tài sản lớn nhất của đời người lại là sức khỏe của chính họ.
Ngày nay nhịp sống của chúng ta dường như quay nhanh, hơi thở cũng gấp gáp hơn. Đặc biệt là ở những thành phố lớn con người cứ mải miết chạy theo danh lợi, tiền tài và tình ái mà lao mình như thiêu thân trên các bàn tiệc hay những quán bar, những nơi giải trí thâu đêm suốt sáng.
Nhiều người chúng ta khi còn trẻ đều không biết quý tiếc tuổi thanh xuân, sẵn sàng đánh đổi sức khỏe của mình lấy Danh Lợi Tình hay chút hư vinh trong kiếp người. Đến khi mắc phải bệnh nọ tật kia mới hốt hoảng tìm các loại thuốc thang đặc chủng để trị liệu.
Ghi nho 3 dieu nay, moi song gio trong kiep nguoi deu tro nen nho be
Ảnh minh họa. 
Ngẫm một chút cũng thấy rằng khi con người già đi thì vốn liếng quan trọng nhất chính là sức khỏe. Dẫu bạc vàng đầy két, gia sản khắp nơi thì cũng chẳng ích gì. Dẫu có điều kiện ngao du sơn thủy, ngắm nhìn thế giới mà không có sức khỏe thì những điều đó cũng chỉ là một giấc mơ xa xỉ mà thôi.
Lúc nên cúi đầu thì cúi đầu
Benjamin Franklin được người đời dành cho những danh xưng cao quý như “cha đẻ của nước Mỹ”, “Người Mỹ đầu tiên”, bởi ông là một trong những người thành lập đất nước nổi tiếng nhất của Hoa Kỳ.
Tuy nhiên khi còn trẻ, ông cũng có những lúc phạm sai lầm. Nhưng ông đã biến mỗi sai lầm của bản thân thành những bài học quý giá, thành những chân lý sống cho cuộc đời ông.
Có một lần, Benjamin Franklin đến thăm một vị tiền bối. Lúc ấy ông tràn đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ, khí thế rất mạnh mẽ, chân sải bước rộng mà tiến về phía trước.
Tuy nhiên, khi vừa vào đến cửa, đầu của ông bị đập rất mạnh vào cái khung cửa bên trên. Đau điếng cả người, ông vừa nhăn mặt rồi không ngừng lấy tay xoa chỗ đau vừa đưa mắt nhìn cái cửa thấp hơn chiều cao của mình.
Vị tiền bối ra đón khách, nhìn thấy bộ dạng đó của Franklin, liền cười nói: “Đau lắm phải không? Nhưng đây chính là thu hoạch lớn nhất của cậu khi tới thăm tôi ngày hôm nay đấy. Một người muốn bình an vô sự sống trên đời này thì nhất định phải luôn luôn ghi nhớ rằng: Lúc nên cúi đầu thì phải cúi đầu. Đây cũng là một câu chuyện mà tôi muốn dạy cậu”.
Dù là một người nắm trong tay quyền lực và chức vị nhưng Franklin đã khiêm tốn đón nhận bài học từ vị tiền bối và khắc cốt ghi tâm trong suốt cuộc đời ông.
Đừng bao giờ cho mình là quá quan trọng
Có một cậu bé sống trong gia đình với ba thế hệ. Mỗi lần cả gia đình ăn cơm đều tới hơn 10 người, họ ngồi quây quần quanh một chiếc bàn lớn. Hàng ngày cậu bé thường ngồi vào bàn ăn từ sớm để nhận một chỗ, nơi đặt những món mà cậu thích nhất.
Người lớn trong nhà thường nói với cậu bé rằng làm như vậy là không tốt, không thể lúc nào cũng nghĩ cho bản thân mà không để ý, quan tâm tới người khác.
Một lần nọ, cậu bé đột nhiên có suy nghĩ: “Hay là mình biến mất một lát để mọi người phải lo lắng và tìm mình”. Thế là cậu bé trốn vào trong chiếc tủ và chờ đợi giây phút mọi người náo loạn, gọi tên cậu, chạy khắp nơi tìm cậu.
Tuy nhiên, cậu bé ngồi trong tủ hết giờ ăn trưa mà vẫn không một ai đi tìm, thậm chí người nhà còn không nhận ra sự vắng mặt của cậu trên bàn ăn. Cuối cùng, vì không chịu được bí bức, cậu bé chui ra khỏi tủ và ăn những thức ăn thừa còn sót lại.

Tiếng chuông chùa nơi đầu sóng ngọn gió

Đúng 6 giờ sáng, ngày 15/4/2012, trên đảo Song Tử Tây thuộc quần đảo Trường Sa, một trong những nơi xa nhất của Tổ quốc, đã vang lên tiếng chuông chùa.

“Điểm mặt” mỹ nhân showbiz Việt đến với...cửa Phật

(Kienthuc.net.vn) - Trong giới giải trí Việt hiện nay có nhiều ngôi sao “một thời” đã tìm đến cửa Phật để tĩnh tâm hoặc chấp tác, làm từ thiện. Như thế, sau khi hứng chịu “lùm xùm” nào đó, các người đẹp có quyền tìm cho mình nơi thanh tịnh để làm dịu tâm hồn, tránh xa những ồn ào không đáng có từ cuộc sống của showbiz.

Diễn viên điện ảnh Việt Trinh

Hôn nhân phải do mình tự quyết

Thương con thì sẽ tham mưu, góp ý nhưng cần tuyệt đối tôn trọng quyền lựa chọn và tự quyết của con cái.

HỎI: Năm nay tôi 25 tuổi. Tôi và bạn trai (bằng tuổi) yêu nhau cho đến nay đã được hơn 8 năm. Trong khoảng thời gian yêu nhau đó, tôi luôn giấu giếm bố mẹ nên gia đình không hề biết tôi có người yêu. Bố mẹ tôi rất thương con, nhưng chưa bao giờ bố mẹ chịu hiểu con cái, và tôi cũng chưa bao giờ dám ngồi đối diện nói chuyện với bố mẹ vì mỗi khi kết thúc câu chuyện thì bố mẹ đều cho rằng tôi là trẻ con, không biết gì.
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Gia đình tôi rất gia giáo, nhà chỉ có hai chị em nên bố mẹ đặt rất nhiều kỳ vọng vào tôi, luôn hy vọng tôi sẽ lấy được một người khiến bố mẹ nở mày nở mặt và làm tôi hạnh phúc. Thời điểm gần đây, mẹ tôi đi đám cưới ở đâu về cũng đều bóng gió, “sao con người ta giỏi thế, lấy được thằng rể nhìn phát thèm, không như con gái mình”. Bản thân tôi đã học xong thạc sĩ ở nước ngoài, hiện nay đang làm việc tại một cơ quan nhà nước, công việc nhìn chung là ổn. Hiện chuyện tình cảm của chúng tôi đang bị gia đình tôi cấm cản dữ dội, nguyên nhân chỉ vì sự chênh lệch về nhiều phương diện giữa tôi và bạn trai. Bạn trai tôi chỉ học hết cấp 3, bỏ dở đại học rồi sang Nga làm ăn. 5 năm ở xứ người, cậu ấy phải tự lập, bươn chải mặc dù nhà cậu ấy cũng khá giả. Từ một người con trai mê chơi, nay cậu ấy đã trở nên đĩnh đạc, hiểu biết và trách nhiệm hơn nhiều. Từ ngày cậu ấy đi Nga, tình yêu của chúng tôi cũng trải qua rất nhiều sóng gió có những lúc tưởng chừng sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa, nhưng rồi định mệnh khiến chúng tôi gặp lại và yêu nhau hơn. Sau tất cả những chuyện ấy, tôi nhận ra cậu ấy mới là người yêu tôi nhất và cũng là người tôi cần nhất. Mỗi lúc ở bên cậu ấy, tôi thấy được là chính mình, thấy rất vui và hạnh phúc, dù hiện cậu ấy đang ở xa. Bố mẹ tôi lo sợ rằng, bạn trai tôi không có bằng cấp thì không thể có một công việc tốt và ổn định. Bố mẹ khuyên tôi nên tìm hiểu một người nào đấy “ngang bằng” với mình, công việc và thu nhập ổn định thì cuộc sống vợ chồng mới hạnh phúc. Bố mẹ tôi khuyên can rất nhiều, vận động tất cả mọi người hai bên nội ngoại vào để khuyên tôi nữa. Nhưng càng khuyên nhiều, tôi lại càng muốn làm ngược lại. Bố mẹ nghĩ tôi là con nít và đang bị u mê bởi tình yêu. Còn về phía người yêu tôi, cậu ấy rất buồn vì những suy nghĩ ấy của gia đình tôi. Cậu ấy bảo, nếu không phải vì quá yêu tôi thì cậu ấy sẽ không như thế này. Vì một người từng trải, biết làm kinh tế thì không khó khăn gì để lấy vợ. Hiện chúng tôi đã có kế hoạch, nếu sang năm cưới thì cuối năm nay cậu ấy sẽ về hẳn và nghiên cứu để làm ăn tại Việt Nam. Mong quý Báo cho tôi những lời khuyên, làm thế nào để bố mẹ tôi hiểu và chấp nhận cậu ấy.

Tin mới