Gia đình chỉ là cái vỏ bọc đáng nguyền rủa?

Suốt thời gian chung sống, tôi đã tin tưởng vợ, thì hà cớ gì, khi cô ấy nằm xuống, tôi lại phải nghĩ ngợi thế này? 

Mới ngoài ba mươi, vợ tôi mất đột ngột sau một tai nạn, để lại hai đứa con trai nhỏ. Tôi bàng hoàng đối diện với cảnh gà trống nuôi con ra sao, suy sụp trước biến cố này. Thế nhưng, trong cảnh tang gia bối rối, tôi vẫn ngờ ngợ nhận ra, có điều gì đó hình như bất thường…

Ngày tang vợ, có khá nhiều người đàn ông lạ mặt đến viếng. Tôi thấy có những ánh mắt tò mò, dò xét, ái ngại, quan sát, ngạc nhiên… này nọ dành cho mình. Cũng chẳng tiện hỏi từng người rằng, anh là ai, quen biết như thế nào với vợ tôi... Chỉ đọng lại vài câu hỏi han mà tôi loáng thoáng nghe được, rằng chẳng phải vợ chồng họ ly thân, sắp ly hôn đó sao? Cứ tưởng họ sống vất vả khổ cực lắm chứ, ai ngờ gia đình cũng tươm tất vậy. Người nhà tôi còn kể lại rằng, có người đàn ông nọ còn xa gần ướm hỏi, có nghe vợ tôi kể chuyện, đang mượn nợ của những ai không?

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Sau đám ma, tôi nhận được vài cuộc điện thoại với nội dung liên quan tới tiền, như thể vợ tôi đã vay mượn ai đó, và giờ họ tiếc, muốn tìm cách đòi lại. Tôi hỏi dò, xem vợ thiếu nợ nhiều ít thế nào, có gì chứng minh không, nhất là quen biết ra sao mà cho vợ tôi vay, thì họ lảng đi, cúp máy. Tôi buộc lòng phải lục lọi vật dụng cá nhân vợ tôi để lại, mới phát hiện ra cô ấy có khá nhiều món trang sức đắt tiền. Nhẫn, lắc tay, dây chuyền, bông tai, mỗi thứ hàng mấy bộ. Quần áo cũng nhiều thứ hàng hiệu mà đồng lương công chức của hai vợ chồng tôi khó mà sắm nổi. Tôi bắt đầu hoang mang, rà soát lại quá trình chung sống gần đây, mới vỡ lẽ vợ có những lúc hành tung khó hiểu, thi thoảng lại đi công tác qua đêm, trong cốp xe có khi để sẵn váy áo, đồ ngủ... Nhưng tôi vốn vô tâm và bận rộn, đã không để ý.

Tôi mang điện thoại của vợ, vốn đang được cài mật khẩu, ra tiệm để mở. Cả những thứ bảo mật liên quan đến thư điện tử, hay chát riêng trên mạng, tôi cũng nhờ người bẻ khóa giùm. Thực tâm, tôi không muốn xâm nhập vào những bí mật riêng tư của người đã khuất. Suốt thời gian chung sống, tôi đã tin tưởng vợ, thì hà cớ gì, khi cô ấy nằm xuống, tôi lại phải nghĩ ngợi thế này? Thế nhưng, chẳng muốn hình ảnh vợ trong lòng bị ảnh hưởng bởi những hoài nghi không đáng, tôi quyết định cứ tìm hiểu xem sao…

Mọi góc khuất trong cuộc sống của vợ tôi dần được phơi bày. Danh bạ điện thoại lưu vô số tên đàn ông. Tin nhắn, chát chít qua lại mới là điều bất ngờ nhất. Tôi tưởng như đang đối diện với lời lẽ của ai kia, chứ không phải vợ mình. Thậm chí, tôi đã ngỡ rằng, hẳn là nhầm lẫn gì đó, chứ vợ tôi làm gì có những tâm sự, những than thở, những òn ỉ xin xỏ mà tôi đang phải chứng kiến rành rành trước mắt. Cô ấy kể lể rằng hôn nhân là sai lầm, cuộc sống rất buồn và cô đơn, chồng vừa thô bạo vừa vô tình, đời sống gối chăn lạnh nhạt, gia đình chồng khó ưa, con cái thờ ơ này nọ...

Hóa ra, những thứ vật chất kia chính là “chiến lợi phẩm” mà cô ấy thu hoạch được sau những tin nhắn, cuộc điện thoại than van; ỉ ôi... Những dịp lễ tết này nọ, vợ tôi đều vòi vĩnh nhiều quà cáp từ các “mối” khác nhau. Cơ hội gặp gỡ tiếp xúc trong công việc đã cho cô ấy dễ dàng phát triển “khả năng bản thân” kiểu ấy, thật là… Tất nhiên, đời chẳng cho không ai cái gì. Những lần hẹn hò “tâm sự” vẫn còn rành rành, cứa nát trái tim tôi, người đàn ông khốn khổ vừa góa vợ đã phải chịu thêm một cú trời giáng…

Tôi thật sự không biết phải hiểu sao đây. Vợ tôi có vấn đề gì về tâm sinh lý? Hay chỉ là thói giải trí khó tin của một người phụ nữ kiệm lời, sống nội tâm, có vẻ bề ngoài khá dễ gây thiện cảm? Cô ấy đi lừa thiên hạ vì thiếu thốn, hay vì có sở thích bệnh hoạn? Tôi chỉ muốn hỏi thẳng người nằm dưới mộ sâu, vì sao nỡ đối xử với chồng con như thế. Rằng hà cớ gì, cô ấy phải diễn vở tuồng kia trong bao năm dài, để thỏa mãn cái tôi của mình, hay vì cô ấy coi gia đình chỉ là cái vỏ bọc đáng nguyền rủa?

Làm sao để chồng quay lại với gia đình?

Anh nói rằng anh muốn ly dị để cuộc sống thoải mái hơn, nhưng tôi biết là anh đang muốn cưới người phụ nữ khác.

Chào các anh chị!

Tôi suy nghĩ rất nhiều trước khi quyết định gửi những dòng thư này cho các anh chị.

Quả thực là có quá nhiều người rơi vào cảnh chồng ngoại tình và có lẽ chuyện của tôi cũng chẳng mới. Chồng tôi ngoại tình, nhưng anh không chỉ đơn giản là qua đường rồi về với vợ con mà đó là một quá trình trượt dốc dài của anh với những cô thư ký chân dài, hết cô này đến cô khác. Chuyện đó đã diễn ra gần 5 năm nay rồi. Vì thương con mà tôi cố gắng chịu đựng, cố gắng im lặng và cố gắng giấu giếm. Kể cả việc hai vợ chồng nằm bên nhau, anh công khai gọi điện cho người khác ngay trước mặt tôi, mặc cho tôi đau đớn và những dòng nước mắt cứ rơi hằng đêm. Tôi chấp nhận vì thương con và vì với gia đình, anh cũng thoải mái về kinh tế mặc cho mẹ con tôi muốn tiêu pha thế nào cũng được

Cách đây một tuần, anh nói với tôi là sẽ ly dị tôi. Tôi không thể tưởng tượng được tại sao anh lại có thể nhẫn tâm làm như vậy dù tôi đã không hề cầu xin anh điều gì. Anh nói rằng anh muốn ly dị để cuộc sống thoải mái hơn. Nhưng tôi biết là anh đang muốn cưới người phụ nữ khác chứ không phải là chỉ yêu chơi bời như trước nữa.

Xin cho tôi một lời khuyên, làm sao để chồng tôi có thể quay trở lại?

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.

Chào chị! 

Đọc lá thư của chị, tôi phần nào hiểu được những khó khăn mà chị đang phải trải qua.

Mong muốn được hạnh phúc là điều chính đáng, nhất là khi chị luôn hết lòng vì gia đình và chấp nhận tất cả mọi thứ cũng chỉ mong gia đình được trọn vẹn, con cái có đầy đủ cả bố mẹ.

Nhưng chị cần nhìn vào một thực tế là chồng chị đã không còn yêu chị. Chị yêu con, yêu chồng, và vì tình yêu lớn lao ấy nên chị cố gắng chịu đựng để không làm ai trong số những người chị yêu thương bị tổn thương.

Nhưng điều mà chị nhận được là gì? Đó có phải là những gì chị mong muốn hay không? Anh ấy đã không quan tâm đến cảm giác của chị nữa, thậm chí anh ấy không muốn tiếp tục đồng hành cùng chị và các con, như vậy để chị thấy rằng anh ấy không còn tình yêu với chị và các con. Cũng khó có thể trách được anh ấy bởi anh ấy đã có 5 năm để muốn chị nhận ra hạnh phúc mà chị đang giữ hoàn toàn không hề tồn tại và đến khi anh ấy có sự lựa chọn khác thì đó là điều đương nhiên. Bởi trong một mối quan hệ không có tình yêu thì việc giải thoát cho nhau là điều cần thiết.

Chị ạ, hạnh phúc muốn tồn tại một cách bền vững thì không phải chỉ có một cá nhân xây dựng mà phải do cả hai vợ chồng. Chị nói rằng chị chấp nhận hạnh phúc kể cả việc đồng ý cho chồng chị đi ngoại tình, miễn là anh không ly dị. Tôi nghĩ rằng cũng có nhiều người phụ nữ sẽ chấp nhận giải pháp đó. Nhưng lý do mà chị muốn giữ anh ấy lại có thực sự là vì con hay vì mong muốn khác nữa?

Để trả lời câu hỏi: "làm thế nào để chồng chị quay trở lại” chị hãy trả lời câu hỏi: những thứ mà chị đang muốn liệu có thể thay đổi được không?

Chúc chị mạnh mẽ và bình an!

Phá nát gia đình vì thích lẳng lơ

Vợ anh, đến lúc này, ra tòa mà vẫn như thế, vẫn nói dối, vẫn lấy nước mắt để được lòng người.

Trước tòa, chị khóc hết nước mắt, bảo mình thương chồng, thương con như thế, hy sinh như thế, nhưng chút lỗi lầm chồng cũng không thể tha thứ cho chị làm lại. Chỉ có anh hiểu là anh không còn đủ bao dung với người như chị được nữa.

Chị nói là anh khiến chị cô đơn quá, anh đi công tác nhiều khiến chị vò võ, lúc đau ốm nhìn quanh cũng chỉ thấy có mấy đứa con thơ. Người ta tấn công chị, và chị đã ngã lòng. Đó là phút yếu đuối của người đàn bà thấy mình cô độc. Tòa hỏi, anh có thể thông cảm và cho chị một lần làm lại không, anh lắc đầu, nhấn mạnh ý muốn ly hôn. Hai đứa con, khi tòa hỏi đến, chúng cũng trả lời làm mọi người ngạc nhiên: Tùy ba con ạ!

Anh không thể nào nói hết trước tòa được, chẳng lẽ trước bàn dân thiên hạ mà đi kể xấu vợ để dành phần đúng cho mình? Anh vốn coi khinh những người đàn ông như thế. Vợ anh, đến lúc này, ra tòa mà vẫn như thế, vẫn nói dối, vẫn lấy nước mắt để được lòng người.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Trong suốt quá trình hôn nhân, anh không nhớ bao nhiêu lần mình đã phải tha thứ cho vợ. Vợ anh, như một người bạn thân thiết của anh đã nói là “lẳng lơ bẩm sinh”. Cái tính lẳng lơ ấy, lúc yêu nhau thì nó là ngọt ngào, đẩy đưa, duyên dáng, quyến rũ. Lúc lấy về, thời gian đầu anh vẫn chết mê chết mệt vì vợ. Nhưng rồi khi hai đứa trẻ ra đời, anh dần nhận ra vợ mình “không ổn”.

Có hai con, mà vợ ăn mặc lúc nào cũng như con gái mới lớn, váy ngắn, áo ôm khít rịt, ngực hở. Anh nói thì chị bảo anh lạc hậu, còn để yên vợ muốn mặc sao thì mặc, ra ngoài với vợ, thấy hàng tá ánh mắt của đàn ông dán chặt vào vợ mình, anh khó lòng mà không ghen. Nói chuyện với đàn ông khác, bất cứ là bạn chồng, đối tác chồng, đồng nghiệp hay người dưng ngoài đường, chị cũng chỉ một kiểu ngọt ngào xiêu lòng như thế, mắt mơ màng đắm đuối như thế, thân thể đong đưa như thế.

Có lúc, anh sợ mình nghĩ xấu cho vợ, là vợ mình hình như đang ra sức quyến rũ đàn ông. Một lần anh đã nổi trận lôi đình, vì nghe một người bạn vợ kể lại, hôm họp lớp cấp 3 cũ dịp Tết, vợ anh ăn mặc “bốc lửa” đến mức thu hút mọi ánh nhìn của đám đàn ông, trở thành “tâm điểm”. Lúc ăn nhậu say sưa xong, nhiều người đàn ông đã lợi dụng bia rượu, ôm ấp, lạm dụng vợ anh mà vợ anh chẳng để ý gì, ai có nhắc, chị cười cười bảo: Lâu lâu đãi anh em chút mà!

Nhiều biểu hiện của vợ khiến anh thấy mất lòng tin, nhưng còn yêu vợ nhiều, anh an ủi: Thôi đành chấp nhận cái tính “hơ hớ” của vợ, miễn giữ thủy chung là được. Mà bù lại, chị cũng là người siêng năng, chiều chuộng chồng con.

Lần đầu tiên anh phát hiện vợ ngoại tình là với người bạn cũ của vợ. Anh bạn này lâu nay đi làm ăn xa, trở về đã là một “doanh nhân thành đạt”. Gặp lại, thấy vợ anh tươi tắn mát mẻ đã đeo đuổi. Và không khó khăn gì lắm để vợ anh ngã vào vòng tay người này. Mối quan hệ diễn ra chừng một tháng thì anh được người bạn của vợ “mật báo”. Anh đến tận khách sạn nơi hai người đang hú hí, bắt tại trận.

Gã nhân tình sau đó cao chạy xa bay. Còn chị thì khóc lóc, van xin, lạy lục anh tha thứ. Hai đứa con, lúc ấy mới hơn 10 tuổi đã khóc xin bố tha thứ cho mẹ, để gia đình còn nguyên vẹn.

Lần thứ hai là khi con gái lớn lúc ấy 15 tuổi, đi học về chạy vào phòng khóc. Anh vốn thường gần gũi, chia sẻ với con đã vào năn nỉ, hỏi han, cuối cùng nó mới nói thật và bắt ba không được bỏ mẹ. Nó nghe mấy đứa bạn nó nói, mẹ mày với ba thằng Kim ngoại tình với nhau, đi họp phụ huynh toàn ngồi sát nắm tay nhau rù rì rồi dẫn vô khách sạn, bị mẹ thằng Kim phát hiện rượt chạy quá trời…

Sự việc sau đó anh không xác minh được, vì vợ anh chối và anh cũng không có can đảm tìm hiểu kĩ hơn. Anh an ủi con rằng đó chỉ là lời đồn thổi. Nhưng anh biết các con càng ngày càng mất đi niềm tin ở mẹ. Đứa nhỏ, mới học lớp 8 cũng về nói với anh, mấy đứa bạn con nói mẹ mày đi họp phụ huynh xong về đi karaoke với mấy ông phụ huynh dê xồm…

Anh tưởng như có thể nhắm mắt vì con, cho con không mất mẹ, không tìm hiểu sâu mọi việc, và tìm quên bằng cách lao vào làm ăn, những chuyến công tác xa. Thế nhưng sự trốn tránh của anh càng khiến mọi sự thêm tồi tệ.

Trong một chuyến đi công tác, anh nghe hai đứa con gọi anh, khóc nức nở: Ba ơi, mẹ với chú Tứ bạn ba dẫn nhau về nhà. Mẹ tưởng hai chị em con đi học thêm, mà bữa nay ngày lễ nên tụi con được nghỉ. Em Ly thấy vậy sợ khóc quá trời ba ơi… Câu nói của các con khiến anh đau điếng người.

Vợ anh đã vượt quá xa chuyện lẳng lơ thông thường. Chị đã có những hành động vượt quá luân thường đạo lý, chà đạp lên lòng bao dung của chồng, và nghiêm trọng hơn là làm mất niềm tin và tổn thương tinh thần các con mình. Anh thấy hối tiếc vì mình đã rộng lượng đến mức nhu nhược, đã trốn tránh sự thật, mong gia đình mình không bị chia cắt mà dung dưỡng cho cái xấu, giờ đây khiến các con rơi vào hoảng loạn.

Anh bay vội về. Ngay trong hôm ấy, tờ đơn ly hôn được đưa ra, dù có bao nhiêu nước mắt, bao lời giải thích và xin lỗi, hứa hẹn. Lòng anh đã chai sạn yêu thương. Người mẹ này cũng không cần cho các con anh nữa.

Kết thúc phiên tòa, người vợ vẫn nước mắt ngắn dài cầu xin lời tha thứ. Anh âm thầm dẫn các con ra về. Ngoài đường, mé trước cổng tòa, anh thấy chiếc xe hơi rất quen đậu. Bên trong tay lái, chỗ cửa kính hạ xuống là một gương mặt cũng rất quen, hình như đó là người đàn ông mà anh vẫn thấy lén lút đưa đón vợ anh trong những ngày tháng ly thân trước khi họ ra tòa…

Tin mới