Làm sếp ở cơ quan nhưng về nhà “sợ osin một phép“

Có không ít trường hợp, người giúp việc được thuê về để làm việc gia đình, nhưng họ lại khiến cho chủ nhà phải nể sợ.

"Chỉ sợ bị osin chửi"
Đó là câu chuyện của chị Thúy Ngà (Thanh Xuân, Hà Nội). Chị Ngà cho biết, người giúp việc cho gia đình chị vốn là một cô giáo dạy toán. Tuy nhiên, khi vừa nghỉ hưu thì gia đình cô gặp phải một biến cố lớn khiến cô mất đi toàn bộ tài sản. Chồng cô còn bỏ đi theo người phụ nữ khác, để lại mình cô với 2 đứa con đang ăn học đại học và một khoản nợ không hề nhỏ.
Chính vì thế, khi được đề nghị, cô đã theo các con lên Hà Nội và đồng ý làm giúp việc cho nhà chị Ngà với giá 6 triệu/tháng.
“Đây là một mức lương không hề thấp, vì thế, đã rất nhiều người đến nhận công việc này, nhưng chỉ sau 1, 2 tháng, mình đã phải cho nghỉ việc vì không thấy hài lòng. Tuy nhiên, đến cô giúp việc lần này thì khác”- chị Ngà kể.
Cô tận tâm, chu đáo và sạch sẽ vô cùng. Trong nhà chị Ngà, công việc mà cô phải làm hàng ngày không hề ít đó là, cơm nước, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa và chăm sóc cho 2 đứa con của chủ không may mắc chứng tự kỷ, chậm nói.
"Vậy mà việc nào cô cũng hoàn thành một cách xuất sắc. Từ cơm ngon canh ngọt đến nhà cửa sạch sẽ" - chị Ngà nói.
Trong đó, điều khiến chị Ngà hài lòng nhất đó là, mặc dù đã về hưu nhưng cô vẫn rất tâm huyết với nghề và coi những đứa con của chị Ngà như con cháu của mình.
Cô luôn tìm sách, báo, và các tài liệu trên mạng để dạy dỗ cho các con của chị Ngà. Chính vì thế, mới chỉ ở cùng 1 năm, nhưng đứa con chậm nói của chị Ngà đã biết nói rất nhiều từ. Cậu con trai học lớp 4 của không cần phải đi học thêm như trước nhưng vẫn đoạt danh hiệu học sinh giỏi.
“Cô vẫn chưa hài lòng, cô bảo, năm tới cô sẽ rèn để bé 3 tuổi nhà mình nói được và chơi như những đứa trẻ bình thường, bé học lớp 4 thì sẽ được tham gia các kỳ thi học sinh giỏi cấp thành phố” – chị Ngà kể.
Ảnh có tính chất minh họa.
Ảnh có tính chất minh họa. 
Thế nhưng, bên cạnh những ưu điểm không thể chê thì cô cũng là một người khó tính vô cùng.
Chị Ngà bảo, nhiều khi đi làm về, sơ sót mà không để giầy dép đúng nơi quy định, hoặc bỏ rác lung tung hay trước bữa ăn cho các con ăn kẹo … thì thế nào cô cũng mắng.
“Mà cô mắng xơi xơi, chứ không phải là góp ý nhẹ nhàng đâu. Thậm chí có nhiều cái cô còn cấm đoán 2 vợ chồng. Ví như không bao giờ, cô cho phép mình và chồng mình được nói chuyện với con bằng những ngôn từ suồng sã hay cãi nhau trước mặt các con...
Nhưng phải công nhận rằng, những việc cô mắng, cô chửi, hay cô cấm đoán đều là những điều đúng đắn. Chính vì thế, nói không phải ngoa, nhưng thực sự, ở cơ quan mình là sếp, nhưng đi làm về, mình nể và sợ cô lắm. Chỉ sợ bị cô ấy chửi thôi.” – chị Ngà cười nói.
Sợ osin hơn sợ mẹ chồng
Cùng chung “cảnh ngộ” như chị Ngà. Chị Thảo (Hai Bà Trưng, Hà Nội) cũng có một nỗi sợ mỗi khi bước chân về nhà đó là osin... nhíu mày.
Chị Thảo kể, vợ chồng chị sống với bố mẹ chồng, tuy nhiên, bố mẹ chồng chị Thảo đều già yếu nên không thế dọn dẹp và cơm nước cho cả gia đình. Thêm vào đó, nhà chị còn có 2 cậu con trai (lớp 3 và lớp 1). Cả 2 đều học rất kém và bướng bỉnh.
Từ khi cô osin đến, bố mẹ chị Thảo được chăm sóc rất chu đáo, nhà cửa luôn sạch sẽ, 2 đứa con chị Thảo cũng ngoan dần và chịu khó học tập.
Bên cạnh đó, osin còn hướng dẫn cho chị rất nhiều trong việc nữ công gia chánh, nuôi dậy con cái, cũng như cách cư xử trong đời sống gia đình.
Chính vì vậy, chị nể trọng và yêu quý osin lắm. Chị bảo, “Chị coi cô ấy như người thân trong gia đình, có gì chị cũng tâm sự nên cô rất hiểu chị. Vì thế, chỉ cần thấy cô nhíu mày là chị biết mình đã làm sai điều gì đó rồi” – chị Thảo nói.
Mời quý độc giả xem video:

"Khóc ra tiếng Mán" với cô giúp việc

Trang nhìn lên cô giúp việc ngán ngẩm, đúng là tránh vỏ dưa thì gặp ngay vỏ dừa.

Nhà neo người, công việc của vợ chồng Trang lại bận không có thời gian quán xuyến nhà cửa, con cái vì thế Trang quyết định thuê giúp việc. Nhưng thuê người giúp việc thời buổi này đâu có dễ, lựa đồ còn dễ chứ lựa người khó lắm. Trang đắn đo suy nghĩ bao ngày mới quyết định thuê về một cô giúp việc đứng tuổi, sợ thuê giúp việc trẻ lại phải lo giữ chồng nên Trang nhất quyết tránh mấy cô gái trẻ đẹp, dù biết con gái thì nhanh nhẹn hơn các bà.

Rợn người vì tiếng thở hổn hển của chồng và chị giúp việc

Cầm chiếc túi trên tay mà tôi rơi từ lúc nào không hay. Chẳng lẽ chồng và chị giúp việc ngoại tình với nhau hay sao?

Hai vợ chồng tôi đều là dân kinh doanh nên khá bận bịu với công việc. Từ hồi mang bầu tôi đã phải nhờ đến giúp việc đỡ đần mọi chuyện. 6 năm rồi, vợ chồng tôi cũng chưa có ý sinh thêm con đứa thứ 2, vì muốn tập trung vào kiếm tiền. Sinh con luôn mọi thứ giang dở hết. Có chị ô sin làm ở nhà dọn dẹp, chăm con giúp tôi cũng yên tâm làm ăn. Chị ấy hơn tôi một tuổi, người ở quê không lấy chồng nên cũng dễ bảo. Nhiều khi tôi cũng mai mối cho chị chỗ tử tế, nhưng chị lại lắc đầu bảo muốn sống một mình. Nói vậy, chứ chị ấy đi lấy chồng tôi cũng tiếc lắm chứ? Giờ chị nghỉ tìm đâu ra người thạo việc, vừa ý tôi như chị được.
Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Cuối tuần tôi có việc phải đi tỉnh giải quyết gấp, dặn chồng ở nhà nhớ ngày mai đưa con sang bà ngoại dự buổi ăn hỏi của em trai tôi. Còn tôi sẽ thu xếp về sớm nhất có thể, vắng mặt tôi kiểu gì ba mẹ cũng giận ra mặt. Đến đấy xử lý mọi chuyện xong cũng gần 8h sáng. Xong việc tôi vội chạy xe về thẳng Hà Nội, định tới luôn nhà bà ngoại nhưng nghĩ quần áo mình bẩn quá nên về thay. Vội vàng mở cửa vào nhà lên tầng thay đồ. Chọn đại bộ đồ, tôi vội vã trang điểm rồi đi rồi. Xuống tầng 1 đi qua phòng chị ô sin, tôi khựng người lại khi nghe tiếng thở hổn hển ở trong đó, chẳng lẽ chồng và chị giúp việc ngoại tình? Dừng lại, ghé sát tai vào cánh cửa phòng đóng kín tôi suýt nữa xỉu vì đó là tiếng thở dốc của chồng mình. Còn chị ô sin kia thì cứ động viên anh bằng những lời lẽ nghe sởn cả da già. - Cố lên anh, một chút nữa là được rồi. - Em bình tĩnh, để anh thở một chút đã. Làm liền một lèo anh e là không nổi mất. Em biết anh cũng yếu mà. - Thế thôi, anh cứ cố gắng làm đi. Em sẽ giúp anh là được chứ gì. Sắp được rồi, bỏ dở thì lại phí công sức lắm. Vài phút nữa thôi là được rồi. - Ừ…nhẹ nhẹ thôi em nhé. Anh sợ bị làm sao lắm. Cầm chiếc túi trên tay mà tôi rơi từ lúc nào không hay. Chẳng lẽ chồng tôi và chị giúp việc đang hú hí với nhau hay sao? Ai thấy tôi không có nhà cái là xuống phòng chị ta vui vẻ đến kiệt sức như vậy à. Bảo sao tôi nhắm bao nhiêu chỗ cho chị ta lấy chồng, mà chị ta lắc đầu từ chối. Vậy là chị giúp việc và chồng đã có tình ý với nhau rồi sao, chuyện chồng và giúp việc ngoại tình thật không thể tin nổi. Chân tay tôi bủn rủn định bước đi, nhưng nghĩ như thế là hèn, là không nên. Làm vậy khác gì bảo chồng tôi và chị giúp việc cứ ngoại tình với nhau đi. Nuốt nước mắt vào trong, tôi đập cửa phòng chị giúp việc như cháy nhà. Mãi đến 5 phút sau chồng tôi mới hé cửa thò mặt ra. Vừa nhìn thấy chồng, tôi đã tát cho anh một cái đau điếng rồi chửi mắng như hét vào tai anh. - Anh dám giấu em hú hí, ngoại tình với cô ta sao? Em không ngờ, 2 người em tin tưởng nhất lại là người đâm lén sau lưng em như vậy. Tôi hận các người, các người hãy cút khỏi nhà tôi ngay. - Em bình tĩnh đi xem nào. Em mở mắt ra nhìn kỹ lại phòng đi, anh chỉ xuống giúp chị Thu (giúp việc) kê lại cái tủ quần áo ra chỗ khác thôi mà. Làm gì có chuyện anh phản bội em đâu chứ, chắc vừa em nghe thấy tiếng thở của anh cứ nghĩ là…, em có biết là lôi được cái tủ gỗ to vật vã ra như thế này ai cũng thở vì mệt vợ à. - Đúng đấy cô Lan (tên tôi) ạ, chị nhờ anh Hà (chồng tôi) xuống giúp chị kê lại cái tủ ra chỗ khác thôi. Em đừng nghĩ linh tinh oan cho chú đấy. Chị nợ ân tình của em còn chưa chả được, chị đâu dám ăn gan hùm làm chuyện này chứ? Nếu em không tin thì xem lại camera là biết liền. - Hai người nói thật chứ? Sự việc vừa rồi là em nghe và hiểu nhầm thôi ư? Hai người ngồi im đấy đợi em một chút. Tôi vội vàng mở điện thoại ra kiểm tra camera xem có chuyện ngoại tình hay không, đúng là chồng giúp chị giúp việc kê lại cái tủ chứ không làm gì cả. May mà cũng có camera, không thì có chết tôi cũng không thể tin được lời giải thích của họ. Biết là mình hiểu nhầm, làm hơi lố tôi vội xin lỗi và kéo chồng lên phòng ngay. Vừa hay lúc đó mẹ tôi gọi điện thoại giục sang nhà. Biết quên chuyện quan trọng vợ chồng tôi lại hấp tấp chạy đi ngay lập tức. Tối về nhà nghĩ chuyện ban chiều mà tôi xấu hổ quá, tự nhiên hiểu nhầm rồi vu vạ cho chồng và chị giúp việc. Ngày mai tôi phải đi mua thứ gì đó về tạ tội với 2 người mới được, suýt chút nữa thì tôi làm tan cửa nát nhà rồi.

Tin mới