Lúc đưa thiệp cưới, vợ cũ khóc đưa chồng xem mẩu giấy vò nát

Từ lúc về nhà mà tôi bối rối quá. Tôi không thể để cho con tôi chưa ra đời đã không có một gia đình hạnh phúc.

Tôi với vợ cũ đã chính thức ly hôn được 1 tháng nay. Nguyên nhân cũng tại bởi tôi không thể chịu nổi tính tiểu thư, ích kỷ của vợ. Tận sâu trong lòng mình, tôi vẫn còn yêu cô ấy rất nhiều. Nhưng cưới nhau về, tôi mới nhận ra mình đã quá sai lầm khi cưới em làm vợ.

Trước khi lấy vợ tôi bây giờ, vợ tôi là cô gái trẻ rất xinh đẹp. Em sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, nhà vợ lại rất có điều kiện. Chính bởi thế tính em rất nông nổi, ích kỷ và hay nhõng nhẽo. Nhưng không hiểu sao lúc đó tôi vẫn rất thích tính cách này của em. Tôi chẳng thấy phiền toái gì mà còn thấy em rất đáng yêu.

Tuy nhiên khi đã chính thức làm vợ tôi, mỗi ngày nhìn thấy cô vợ xinh đẹp này là tôi thấy áp lực. Ai đời, ngoài chuyện 2 vợ chồng đi làm về, người vào bếp nấu nướng hay dọn đẹp không phải là vợ tôi mà chính là tôi.

Còn cô ấy mất bao thời gian thư giãn trong bồn tắm. Sau đó ăn uống và kế hoạch chăm sóc da dài dằng dặc của buổi tối cho tới tận lúc đi ngủ. Mọi chuyện trong nhà vợ tôi để mặc tôi làm.

Làm vài ngày hay vài tuần thì đó là niềm vui. Nhưng ngày nào cũng vậy, tôi thấy oải và trở thành gánh nặng.

Luc dua thiep cuoi, vo cu khoc dua chong xem mau giay vo nat

Bài chia sẻ (Ảnh chụp màn hình)

Tôi phát mệt mỏi và chán ngán khi mỗi sáng thức dậy, chưa xuống giường cô ấy đã hỏi: “Anh yêu hôm nay cho em ăn gì?”, “Nay trời mưa em không đi xe máy đi làm đâu, bắn bẩn hết quần áo, anh gọi taxi cho em”, “Bộ quần áo này em mặc đẹp không, màu son mới này của em hôm nay thế nào?”...

Nói chung em chỉ chăm lo hình thức cho mình mà chẳng cần ngó ngàng đến chồng hay bố mẹ chồng nghĩ gì về mình. Điều này khiến cả nhà tôi ngao ngán lắm.

Có vợ đẹp nhưng thiếu thốn tình cảm như vậy, 1 năm sau ngày cưới thì tôi phải lòng một đồng nghiệp nữ ở công ty. Cô ấy đang làm mẹ đơn thân nhưng sống rất tình cảm, ấm áp. Cô ấy cũng nấu ăn rất ngon và dọn dẹp nhà cửa rất sạch sẽ.

Mỗi khi ở bên cô ấy, tôi lại quên ngay được cô vợ đẹp nhưng chỉ cho vào tủ kính của mình. Vì thế, tôi quyết định ly hôn vợ đẹp không thương tiếc.

Ngày tôi chìa đơn ly hôn ra trước mặt em, vợ tôi chỉ hỏi: “Anh chán sống chung với em rồi đúng không?”. Tôi gật đầu. Và rồi em hỏi câu nữa: “Anh đã suy nghĩ kỹ rồi?”. Tôi cũng gật đầu. Vợ tôi nghe xong ký roẹt vào đơn rồi xách va li ra khỏi nhà.

Chúng tôi ly hôn nhau rất êm thấm và văn minh. Cả hai vẫn là bạn bè. Thỉnh thoảng nhớ nhau, chúng tôi vẫn hẹn hò đi qua đêm ở khách sạn.

Thực tình mà nói 2 đứa rất hợp nhau chuyện chăn gối nhưng chỉ là gần gũi trong phòng ngủ, chứ mọi việc khác thì tôi không chấp nhận được ở em.

Sau ly hôn được gần 1 năm thì tôi quyết định cưới vợ mới. Nghĩ đến vợ cũ, tôi quyết định vác thiệp cưới qua nhà mời em và bố mẹ vợ cũ tới chung vui. Nhưng khi cầm thiệp cưới của tôi, vợ cũ lại khóc nức nở.

Rồi em chạy vào phòng lấy ra một tờ giấy đã được vò nhàu nhĩ. Tôi mở ra thì chết lặng khi đó là phiếu siêu âm thai có tên vợ cũ. Tờ giấy được bác sĩ khám thai viết: "Thai 8 tuần tuổi".

Luc dua thiep cuoi, vo cu khoc dua chong xem mau giay vo nat-Hinh-2

Rồi vợ cũ bảo, đó là con của tôi. Cô ấy không bắt tôi phải chịu trách nhiệm gì hết nhưng cô ấy phải có nghĩa vụ thông báo cho tôi biết điều này. Tôi biết vợ cũ nói là thật. Cô ấy luôn thẳng thắn và không bao giờ dối trá điều gì cả. 

Song từ lúc về nhà mà tôi bối rối quá. Tôi không thể để cho con tôi chưa ra đời đã không có 1 gia đình hạnh phúc. Nhưng mà sống với vợ cũ, tôi lại quay về cái máng lợn trước đây. Chỉ nghĩ thôi tôi đã rùng mình.

Trong khi với người tình mới, tôi cũng rất yêu thương cô ấy và muốn được cô ấy chăm chút. Tôi nên làm thế nào đây?

Cuộc hôn nhân 10 năm của tôi vỡ tan khi biết sự thật này

Hóa ra trong lòng vợ bao năm nay gia đình ruột thịt mới quan trọng, còn tương lai của chúng tôi, tương lai của các con đều xếp sau.

Để vợ có cuộc sống tốt hơn, tôi đã làm việc rất chăm chỉ, thường xuyên tăng ca và đi công tác. May mắn là tôi có một người vợ tốt, cô ấy đều thấu hiểu được sự vất vả của tôi, mỗi khi tôi đi công tác xa về là cô ấy đều nấu những món tôi thích ăn. Cô ấy cũng sinh cho tôi 2 người con, nếp tẻ đủ cả.

Mặc dù không có cuộc sống giàu sang phú quý nhưng có vợ hiền, con thảo như vậy là tôi đã rất mãn nguyện rồi. Tôi còn cầu gì hơn nữa chứ, đầy người mong được như tôi mà không được nữa kìa.

Gửi vợ cũ 200 triệu đồng khi cô ấy cưới chồng mới

Kể từ khi ly hôn, tôi đã có chút hối hận và muốn lấy lại vợ cũ. Nhưng mẹ tôi luôn mồm nói: "Con ơn, mày đẹp trai, công việc ổn định, cũng đã già đâu, kiếm đâu chả được vợ...

Mẹ đưa Ipad ra trước mặt tôi, trong đó có một lố ảnh các mối người ta giới thiệu, lướt qua từng cô một, cô nào mẹ cũng nói con ông này bác kia, công việc rất tốt, lương tháng ngần này, chẳng cần biết tính cách họ ra sao có hợp với tôi không. Một số cô trong ảnh trông thì khá là xinh, nhưng khi tới gặp thì, tôi chỉ còn biết thở dài vì trông "ối giời ôi" quá.

Cạnh tranh với trai trẻ tán lại vợ cũ sau khi bỏ đi theo nhân tình

Tôi xác định bỏ lại tất cả buồn thương đã qua, làm lại, yêu lại, tha thứ. Nhưng đời dài không như mộng tưởng. Một sự kiện xảy ra làm đảo lộn giấc mơ tươi đẹp.

Sau khi quyết định ly hôn, tôi và chồng cũ vẫn ở chung nhà.

Nói là ở chung nhà nhưng anh đi suốt. Tôi cũng tập dần thói quen không để ý đến anh nữa, muốn về thì về, không về cũng chẳng phiền tâm.

Đứa bé trong bụng tôi ngày một lớn. Khi phát hiện ra, anh gần như gầm lên:

- Hóa ra cô là như thế. Tôi tưởng cô tử tế tôi còn cảm thấy có lỗi. Đúng là bất ngờ, chưa kịp bỏ tôi cô đã có chửa với thằng khác.

- Cũng đúng, anh không có nhiều thời gian nhỉ, nên chưa biết hết về tôi.

Tôi lặp lại chiêu nói xong quay người bước đi luôn, không cho đối phương cơ hội nói thêm câu nào. Nếu mục đích chỉ để khiến cho anh ta tức điên lên thì tôi đã thành công. Điều tôi không ngờ đến là anh ta bị tự ái đàn ông làm không kìm chế nổi, lao bổ vào tát tôi một cái. Cái tát không đau bằng nỗi đau bị sỉ nhục. Tôi sững lại nhìn anh ta chằm chằm, gằn từng tiếng:

- Ra khỏi nhà. Tôi ngồi đợi anh dọn đồ. Ngay lập tức.

Canh tranh voi trai tre tan lai vo cu sau khi bo di theo nhan tinh

Ảnh minh họa.

Sau đó là một chuỗi ngày tôi lì lợm không nhỏ một giọt nước mắt. Làm và làm. Bố mẹ mắng, anh chị khuyên can, tôi không nghe ai hết. Tôi lao vào làm như điên. Tôi phải có tiền. Khi có tiền tôi sẽ sống cho mình, tôi sẽ lo tốt cho các con, tôi sẽ chứng minh cho mọi người thấy quyết định của tôi hôm nay là đúng.

Tôi nhận sổ sách về làm cho vài công ty. Đến lúc này mới thấy chăm chỉ học hành, nghiệp vụ tốt không bao giờ thừa. Còn một may mắn nữa là tôi có bố mẹ hai bên đều yêu thương, phụ giúp tôi lo lắng cho bọn trẻ. Tôi chỉ việc yên tâm từng bước thực hiện kế hoạch kiếm tiền của mình.

Chồng cũ thi thoảng cũng qua. Anh vẫn rất đầu đuôi mua quà cho ông bà, đưa các con đi chơi. Nhưng chúng tôi không nói chuyện với nhau. Không có mối hận nào lớn hơn sự hận thù của những người bị chính người mà ta tin tưởng nhất làm cho thất vọng. Chúng tôi chán ghét nhau.

Cứ như thế, tôi dò dẫm bước ra khỏi nỗi đau, kiên nhẫn ép mình vào kỷ luật tự mình đề ra. Dịu dàng với bố mẹ, nhẹ nhõm với các con, kiên quyết xóa bỏ hình bóng chồng cũ khỏi tâm trí.

Bé Gấu giờ đã 2 tuổi. Mẹ con tôi vẫn sống ở căn nhà cũ nhưng tôi đã tự mua được ô tô, thuê người giúp việc, dành thời gian cho bản thân, cho gia đình. Và tôi cũng có vài người theo đuổi, trong số đó còn có cả những chàng trai rất ưu tú, lại trẻ tuổi hơn tôi nhiều. Nhưng tôi chưa thấy rung động với ai.

Tôi chỉ đang tận hưởng chính mình: Quý cô độc thân, xinh đẹp, quyến rũ, có trình độ. Trong quá trình tận hưởng này tôi khám phá ra nhiều khả năng tiềm ẩn, sự mạnh mẽ mà trước giờ tôi chưa từng biết tới trong con người mình. Ở góc độ nào đó, tôi cảm ơn cuộc hôn nhân thất bại của mình và cũng dần bớt căm ghét chồng cũ hơn. Bởi vì tôi tự tin và thấy hoàn toàn thoải mái với hiện tại.

Chồng cũ cũng đã lấy vợ, chính là cô gái đó. Anh và tôi cũng đã có thể nói chuyện với nhau, cùng lo cho con cái. Chỉ riêng với Gấu là anh tránh không nhắc tới, tôi cũng chả thiết tha thanh minh.

Thi thoảng tôi cho Na và Bống về ở với anh nhưng 2 đứa nói dì không vui, hay quát bố. Tôi bảo các con thôi thông cảm cho dì, phụ nữ không có con cũng hay khó tính.

Tôi nói với các con như vậy để chúng có cái nhìn bao dung hơn với vợ mới của bố, chứ thực tâm tôi không quan tâm đến cuộc sống của họ. Chúng tôi chỉ còn một mối liên hệ duy nhất là các con.

Một ngày Na thông báo:

- Mẹ biết tin gì chưa? Bố với dì Lan bỏ nhau rồi.

Tôi đón nhận thông tin dửng dưng, nhưng Na, Bống thì thương bố, xuýt xoa xót bố toàn phải đi ăn ngoài hàng. Vì vậy thi thoảng tôi đồng ý để chồng cũ qua nhà ăn chung với mẹ con tôi. Chúng tôi cũng nói chuyện với nhau cởi mở vui vẻ hơn. Anh hay đùa trở lại, tâm sự cả chuyện anh với Lan tại sao bỏ nhau. Không khó để nhận ra anh hay cố tình quên không dùng chữ "vợ cũ" như trước.

Anh qua lại nhà thường xuyên hơn, nhắn tin rủ tôi đi ăn, gọi điện rủ đi mua đồ cho các con. Bản năng đàn bà cho tôi biết, anh đang tán lại vợ cũ mình. Tôi kệ, cố tình ơ hờ, vui vẻ xong lại thờ ơ. Điều đó càng khiến anh điên cuồng theo đuổi tôi lại.

Thật kì lạ, trong sự hãnh diện rất đàn bà, tôi lại thấy tim mình rung động. Giỏ hoa các dịp vui, bánh kem sinh nhật, không khí gia đình vui vẻ quây quần. Cảm giác này vừa thân thuộc vừa lạ lẫm. Tôi thèm không khí này biết bao, nhìn các con vui vẻ cười đùa với anh, tôi thấy cuộc sống đáng yêu vô cùng.

Và chuyện gì đến cũng phải đến. Chúng tôi lại ngủ với nhau. Lần đầu sau bao nhiêu năm làm vợ tôi mới biết sex không phải chỉ là chiều chồng, mà là sự chiều chuộng lẫn nhau.

Trải nghiệm này khiến tôi thấy mình thực sự là người đàn bà có giá trị. Anh háo hức yêu, chiều chuộng nâng niu tôi. Tôi trẻ trung, nồng nhiệt, tự tin hơn xưa, sôi nổi, ngọt ngào hơn xưa. Anh thích thú khám phá tôi ở góc độ mới, vừa ngỡ ngàng vừa trân trọng. Chúng tôi cứ thế quấn vào nhau, cháy bỏng nồng nhiệt. Có nằm mơ tôi cũng chẳng tưởng tượng được cuộc đời tôi lại có lúc được hạnh phúc ghé thăm, rõ ràng đến thế.

Tôi có anh, có các con, có đầy đủ một gia đình lớn. Tôi lại được yêu điên dại sau cơn đổ vỡ với vô vàn nước mắt mà có lúc tưởng tâm hồn mình đã chết đi rồi. Tôi xác định bỏ lại tất cả buồn thương đã qua, làm lại, yêu lại, tha thứ. Nhưng đời dài không như mộng tưởng. Một sự kiện xảy ra làm đảo lộn giấc mơ tươi đẹp của tôi.

Một tối chúng tôi trốn con đi chơi. Vòng vo một hồi anh hỏi:

- Thằng Gấu là con ai vậy?

Trong một thoáng tôi lặng người đi. Tôi biết, tôi chỉ cần trả lời một câu đơn giản, nó là con anh. Nhưng trong tôi lúc ấy tràn ngập sự tủi thân, uất ức. Vết thương ngỡ đã lành, trong phút chốc lại bị chính anh cầm dao rạch khía, vô tâm, tàn nhẫn.

- Anh nghĩ là con ai?

- Anh không biết nên mới hỏi em. Anh đã định hỏi em nhiều lần nhưng sợ không đúng lúc, em lại giận, lại bỏ anh đi. Anh rất yêu em, nhưng mỗi lần nhìn Gấu anh lại thấy ghen, sao hồi đó em lừa dối anh.

Thấy tôi ngồi im anh có vẻ bối rối. Anh nói: "Thôi bỏ qua, anh sẽ cố gắng". Nhưng lòng tôi cồn lên một nỗi buồn đau khó diễn tả thành lời.

Hóa ra bấy lâu nay anh vẫn bận tâm như vậy, trong lòng anh tôi vẫn là kiểu phụ nữ chẳng ra gì. Giữa chúng tôi không thể lờ đi quá khứ. Những năm tháng qua hóa ra chỉ có mình tôi nỗ lực thay đổi, còn anh vẫn là gã vô tâm không gì suy chuyển. Sự thấu hiểu không hề có, sự ích kỉ thì luôn tồn tại.

Đọc đến đây chắc nhiều chị em bảo, ủa, đơn giản mà, cứ nói rõ ràng là xong, sao phải phức tạp. Nhưng có những thứ, có những cảm xúc chỉ người trong cuộc mới biết rõ cảm giác của mình. Sau này về lại với nhau, giữa chúng tôi luôn tồn tại một vết sẹo mãi mãi không lành, nó chỉ trực chờ lấn cấn, dằn vặt để bung ra, lúc đó ai trong chúng tôi là người chạy chữa?

Chúng tôi đã đi một đường vòng để quay về bên nhau, lao bổ vào nhau với trạng thái háo hức nồng nhiệt nhất. Nhưng chúng tôi quên, trong suốt quãng đường dài ấy, chúng tôi đã có những khác biệt về sự đổi thay. Tràn ngập trong tôi là sự thất vọng. Sự tự tôn và giới hạn của bản thân tôi đã bị anh chạm đến. Tôi giống như con chim trót đậu cành cong, nhạy cảm với mọi ấm ức, thương tổn mà anh là người tạo ra. Tốt nhất là dừng lại, tôi xứng đáng nhận được nhiều hơn thế.

Sau hôm đó anh liên tục đến nhà, gọi điện, nhắn tin nhưng tôi không tiếp. Sẽ có lúc, khi tôi bình tâm lại, tôi sẽ nói cho anh biết Gấu là con của anh. Anh và con đều có quyền được biết. Nhưng còn chuyện tình yêu của chúng tôi, cần phải khép lại.

Tôi đã cố gắng nỗ lực nhiều như vậy để trở thành như hôm nay, những năm tháng sau này cùng ai nhất định đều phải xứng đáng.

Tin mới