Mẹ chồng phải “nể” con dâu

Ngày trước, nàng dâu sợ mẹ chồng một phép; ngày nay, nhiều mẹ chồng phải “nể” con dâu vì rất nhiều lý do.

“Nhìn mẹ chồng chị về chuyến này ốm hẳn, chị xót xa lắm, càng giận em dâu mà không dám nói vì sợ bà không hiểu lại cho rằng chị ganh tị với em dâu” - chị Minh Hà, nhà ở đường Lũy Bán Bích, quận Tân Phú, TP HCM, kể.

Sợ con trai mất vợ

Chị Hà kể chị về làm dâu được vài năm thì 2 đứa em chồng lấy chồng, lấy vợ. Vợ chồng chị phải dọn ra ngoài ở riêng, nhường chỗ cho vợ chồng cậu em út. Trong khi gia đình chị vất vả thuê trọ rồi tích góp mua được nhà thì vợ chồng người em trai vẫn sống bám vào ba mẹ chồng chị. Khi vợ chồng Luân, em chồng chị, sinh con thì gánh nặng càng đè lên vai mẹ chồng. Tiền sữa, tiền tã, tiền ăn, tiền quần áo..., con dâu đều réo “Mẹ ơi...”. Cô con gái giữa lấy chồng người Singapore nên làm thẻ cho bà được lưu trú dài hạn bên đó nhưng bà không sang chơi, nghỉ ngơi mà phụ giúp ở một cửa hàng rau quả của người Việt. Số tiền tích góp được, bà mua thức ăn, sữa, đóng học phí cho con cậu con út. “Trong khi đó, em dâu chị ra đường phải xe xịn, quần áo hàng hiệu vì biết có mẹ chồng lo. Khi chị đem những bức xúc này nói với mẹ chồng, bà than: Vợ chồng con tự lo được, mẹ không lo nữa. Mẹ còn sống ngày nào thì cố gắng lo cho vợ chồng thằng Luân ngày ấy vì mẹ sợ vợ nó không chịu được cực khổ, bỏ chồng mất. Đến mức này thì chị đành chịu” - chị Hà ấm ức.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Cũng có tư tưởng như mẹ chồng chị Minh Hà, bà Lai - nhà ở đường Trần Não, quận 2, TP HCM - cũng nhất quyết bắt con dâu nghỉ việc vì sợ con dâu ra ngoài, gặp người giỏi giang hơn sẽ bỏ con trai bà. Trước đây, chồng bà Lai làm giám đốc của một công ty nhà nước nên gia đình có của ăn, của để. Con trai bà ăn chơi, lêu lổng, nghỉ học sớm, chẳng làm được gì ngoài việc cưới được một cô vợ có nhan sắc. “Đằng nào tôi cũng phải nuôi vợ chồng, con cái nó. Con dâu nghỉ ở nhà để lo nhắc nhở chồng, chăm con không phải tốt hơn ra đường kiếm mấy đồng bạc lẻ” - bà Lai cho biết.

Con dâu cao tay

Bà con ở phường 13, quận Tân Bình, TP HCM vô cùng tức giận trước thái độ trịch thượng của con dâu bà Năm đối với bà. Bà Ngọ, hàng xóm của bà Năm, kể: “Sáng sớm, nó đưa con đi học rồi dừng xe trước cửa nhà bóp kèn inh ỏi. Bà Năm chạy ra lấy gói xôi con dâu đưa rồi vào nhà. Tuyệt nhiên, không có tiếng chào hoặc hỏi thăm. Thấy gai mắt quá, tôi hỏi bà ấy sao để con dâu làm thế, không cho nó một bài học thì bà Năm tâm sự bị con dâu đối đãi thế này là do lỗi của bà ấy”. Trước đây, bà Năm không chấp nhận cô con dâu của mình vì cho rằng gia đình con dâu nghèo, không xứng với gia đình bà. Ngờ đâu, con dâu để trong lòng và quyết “trả đòn” mẹ chồng bằng thái độ lạnh nhạt, khinh khỉnh.

Có những nàng dâu từ đầu không gây ấn tượng với nhà chồng nhưng bằng sự khôn khéo, thật lòng của mình, họ đã chinh phục được mẹ chồng. Trong 3 nàng dâu, Luyến - nhà ở đường Phan Văn Hân, quận Bình Thạnh, TP HCM - “lép vế” hơn về nhan sắc, xuất thân. Biết được điểm yếu của mình, Luyến luôn tìm cách lấy lòng mẹ chồng bằng những món quà nho nhỏ, đúng sở thích của bà. Thỉnh thoảng, cô hỏi ý kiến mẹ chồng về chuyện này, chuyện kia rồi khen bà có cách giải quyết khéo. Ngày nghỉ, cuối tuần, cô cùng mẹ chồng đi chợ, nấu ăn trong khi các nàng dâu kia bận ngủ nướng hoặc đi chơi cùng bạn bè. “Tôi tin tưởng nếu mình chân thành thì mẹ chồng cũng đối xử tốt với mình” - Luyến tâm sự.

Mẹ chồng “soi bóng”… nàng dâu

Chị lấy chồng sớm nên hơn 40 tuổi đã “lên chức” mẹ chồng. Từ ngày có con dâu, nhà thêm người nên có chút xáo trộn nếp sinh hoạt...

Ngày trước, chị dù nắm quyền “lãnh đạo” nhưng cũng kiêm “nhân viên” phục vụ của ba bố con. Đi thì chớ về đến nhà là quần áo, giày dép bố con thay ra vứt từ tầng dưới lên tầng trên. Họ ngồi góc nào là góc ấy tàn thuốc lá, bã chè, bàn cờ tướng, báo chí bừa bãi. Dù nói thế nào, chị cũng chẳng thay đổi nổi mấy bố con. Vậy là chị tay làm miệng nói, lâu dần trở thành người phụ nữ lắm điều trong nhà. Cũng vì cách sống ấy mà chị không được lòng mẹ chồng nhiều. Bao năm nay, mối quan hệ mẹ chồng- nàng dâu cứ như lửa với nước.

Giờ con dâu chị không cần “lắm điều” nhưng lại đưa mọi người vào khuôn khổ đâu vào đấy. Tuần đầu, nó quan sát nếp sinh hoạt nhà chồng, tuần sau rủ mẹ chồng đi chợ. Hôm đó, nó mua mấy cái sọt nhựa lớn về đặt ở trước cửa mỗi phòng ngủ nhẹ nhàng bảo: “Từ nay công việc giặt giũ quần áo cả nhà con sẽ đảm nhiệm thay mẹ. Vì không tiện vào phòng mỗi người thu dọn quần áo bẩn nên bố mẹ và chú út thay xong cho vào sọt hộ con”. Chỉ một yêu cầu nhỏ ấy của con dâu nhưng đã thay đổi cả thói quen vứt quần áo bẩn bừa bãi của mấy bố con. Đơn giản thế mà sao trước đây chị không nghĩ ra. Cứ thế những việc trước đây, chị nhắc nhở, la mắng thế nào bố con nó cũng chẳng thay đổi nhưng con dâu lại âm thầm làm được điều đó mà không gây ức chế, khó chịu cho người nào.

Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Đi làm thì thôi, về đến nhà là con dâu luôn miệng “mẹ ơi”. Vào bếp dù làm được hay không nó cũng “mẹ ơi, con làm thế này được chưa”, “mẹ ơi, xem hộ con cái này”, “mẹ ơi, con sắp xếp thế này được không ạ”. Rõ ràng là nó làm được, hỏi cho có lệ nhưng sao chị vẫn thấy mát lòng mỗi khi được nó xin ý kiến. Mỗi lần nó có làm hỏng việc, chị chẳng nỡ buông lời trách mắng. Khi nó mới về, chị thấy khó chịu với cái từ “mình ơi” của con dâu gọi chồng. Bởi sau mỗi từ đó là con trai chị như một con rối để cho nó sai vặt. Nào là “mình ơi, giúp em cái này”, “mình ơi, lấy hộ em cái kia”…

Nhưng sau một thời gian, chị thấy cái từ “mình ơi” ấy khiến vợ chồng chúng nó lúc nào cũng quấn quýt bên nhau, con trai sống có trách nhiệm hơn, biết chia sẻ việc nhà với vợ và mẹ. Cứ mỗi lần nghe con dâu ngọt ngào “mình ơi” với con trai, chồng chị lại nhìn vợ nháy mắt: “Đàn ông mà lúc nào vợ cũng gọi như vậy thì bảo đi vá trời cũng làm”. Cái từ “mình ơi” hóa ra có tác dụng rất đặc biệt với đàn ông, chỉ là chị không biết cách sử dụng nó.

Chị dâu trưởng gọi điện sang báo mẹ chồng ốm phải nằm viện điều trị ít lâu. Chị theo nếp cũ: “Mẹ tính đưa cho bác trưởng ít tiền thuê người chăm bà ở viện như mọi lần”. Bên kia, bác trưởng cũng đồng ý với phương án đó nên mọi chuyện liên quan đến việc nằm viện của bà nội đều được giải quyết bằng các dịch vụ từ ăn uống đến chăm sóc hàng ngày. Thế mà, con dâu chị cứ cách ngày lại hì hục nấu cháo mang vào bảo đổi món cho bà. Mỗi lần vào viện, nó “kể công” vất vả nấu cháo để ép bà ăn. Suốt một tháng trời, cả nhà cứ vì nồi cháo nó cần mẫn nấu nên thay nhau mang vào viện cho bà liên tục. Không giống như trước kia chỉ thỉnh thoảng đảo qua thăm bà chớp nhoáng rồi về lo công việc.

“Nhà chị thật có lòng với mẹ chồng, lại khéo dạy dâu hiếu thảo với bà cụ quá. Chẳng bù cho nhà tôi…”. Nghe bà cụ nằm chung phòng bệnh khen, lòng chị thoáng chút ngại ngùng. Nếu không vì nồi cháo của con dâu, chắc chị cũng chẳng có cơ hội nhận được lời khen này. “Thấy cháu dâu bảo dạo này mẹ nó hay đau đầu chóng mặt. Mẹ nó mang cái này về bồi bổ, mọi người cho nhiều quá mẹ dùng không hết”. Mẹ chồng chị vừa nói, vừa đưa lấy ra hộp sâm. Lòng chị ngèn ngẹn: “Sắp tới bác trưởng đi chăm con dâu ở cữ, mẹ về nhà con sống ít lâu nhé!” – chị vừa bóp chân cho mẹ chồng vừa mở lời. Ánh mắt bà cụ nhìn chị trìu mến, bao năm làm dâu lần đầu tiên chị cảm thấy mọi khúc mắc mẹ chồng nàng dâu trước đây biến mất. Chị thầm cảm ơn cô con dâu trẻ người mà không non dạ nhà mình.

Lời nhắn mẹ chồng gửi nàng dâu

Con mới về làm dâu, mọi thứ trong nhà đều còn lạ lẫm. Con nhìn đâu cũng thấy bỡ ngỡ, những người bên cạnh thì vừa lạ vừa quen.

Là người có học, con cư xử chừng mực, lễ phép. Đó chính là ưu điểm của con mà ba mẹ đã nhận ra ngay khi con vừa đến chơi nhà. Mẹ rất quý điều đó nhưng vẫn muốn nhắc thêm với con rằng bây giờ mọi thứ đã thay đổi. Con đã chính thức trở thành người nhà, vì vậy có những thứ không nên quá xa lạ, giữ khoảng cách.

Mẹ đã từng làm dâu nên rất hiểu con dâu. Ở nhà mình không phải thức quá khuya, dậy quá sớm bởi chẳng có việc gì để làm; ba mẹ cũng chẳng muốn con cái phải hầu hạ nước rót, cơm bưng. Lên bàn ăn thì cứ dùng cho thật no để buổi tối, chồng con không phải len lén ra ngoài mua thêm đồ ăn cho vợ. Nói chuyện với ba mẹ thì con cứ thoải mái như với ba mẹ ruột của mình, không cần phải quá e ấp như vậy...

Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Con à, không phải không có lý do khi ông bà ta nói con dâu mới là con của mình. Các em chồng của con rồi đây cũng sẽ theo chồng, ở riêng. Trong nhà mình chỉ còn lại ba mẹ với vợ chồng con. Khi ấm lạnh, lúc vui buồn, mẹ chỉ biết trông cậy vào con. Chính vì hiểu như vậy nên mẹ rất thương con và cảm ơn anh chị sui đã sinh ra, nuôi dạy một đứa con ngoan hiền rồi trao nó cho ba mẹ mà chưa một ngày được đền đáp, báo ân.

Con dâu của mẹ!

Chuyện mẹ chồng, nàng dâu xưa nay luôn là đề tài để mọi người đàm tiếu. Thường thì chuyện xấu nhiều hơn chuyện hay. Mẹ không muốn điều đó xảy ra với mẹ con mình. Con mới về làm dâu, chúng ta hãy xây dựng mối quan hệ tốt đẹp ngay từ đầu. Mẹ đã sẵn sàng để làm chuyện đó. Còn con, mẹ nghĩ con cũng sẽ làm được. Nếu thật sự xem gia đình chồng là gia đình mình thì mọi thứ sẽ đơn giản hơn rất nhiều, phải không con?

Tin mới