Mới sáng sớm, anh chồng đã sang mắng mỏ, đòi từ mặt em trai

Nghe tiếng chuông cửa inh ỏi, tôi ra mở cổng thì thấy anh chồng đang đứng chửi xối xả ở bên ngoài.

Mấy năm trước, vợ chồng tôi vẫn còn sống ở thành phố. Bố mẹ chồng sống chung với vợ chồng anh trai nhưng mỗi lần sửa nhà, mua đồ đạc, bố mẹ đau bệnh, tôi đều phải góp tiền vào; thậm chí là còn góp nhiều hơn anh chồng. Nhưng lúc đó, vợ chồng tôi còn ăn nên làm ra, tiền bạc khấm khá nên tôi cũng không suy nghĩ, bận tâm đến nhiều, chỉ cần gia đình vui vẻ, hòa thuận là được.

Từ cuối năm ngoái, việc làm ăn của chúng tôi gặp khó khăn. Công ty của chồng tôi phải tuyên bố vỡ nợ, buộc phải bán hết tài sản để trả lương cho công nhân và trả nợ cho đối tác. Từ giàu có, chúng tôi lâm vào cảnh trắng tay chỉ sau vài tháng ngắn ngủi. Chồng tôi suy nghĩ, mất ngủ, tóc bạc hoa râm, nhìn già đi mấy tuổi.

Moi sang som, anh chong da sang mang mo, doi tu mat em trai
Ảnh minh họa.

Trả nợ xong xuôi, chúng tôi còn trong tay chỉ vỏn vẹn 140 triệu đồng. Cùng đường, vợ chồng đành dắt con cái về quê, nương nhờ bố mẹ và anh chị. Bố mẹ chồng thương tình nên cho chúng tôi mảnh đất. Tôi xin tiền bên nhà đẻ, các chị gái cũng cho thêm, đủ để xây căn nhà nhỏ. Về quê, tôi thất nghiệp, phải trồng rau nuôi gà để đỡ bớt chi phí ăn uống. Chồng thì đi làm xa, một tuần mới về nhà 2 lần.

Từ lúc chúng tôi chuyển về quê, anh chồng lúc nào cũng tỏ vẻ cáu kỉnh, khó chịu. Chủ nhật, vợ chồng tôi xuống nhà ăn cơm, anh ấy còn nói cạnh khóe, kiểu như vì chúng tôi mà anh ấy bị mất một phần đất. Nhưng anh chồng lại chưa bao giờ nghĩ đến căn nhà khang trang đang ở có tới 2/3 số tiền của vợ chồng tôi trong đó.

Sáng sớm nay, vợ chồng tôi còn ngủ thì có ai đó bấm chuông cửa ầm ĩ. Tôi ra mở cổng và bất ngờ khi thấy anh chồng đang đứng chửi chồng mình xối xả. Anh ấy xông thẳng vào nhà, miệng không ngừng quát tháo, bảo em trai phải dạy lại vợ, đừng có nghèo đói đến mức bắt trộm cả một con gà đang đẻ trứng. Tôi sững người, lên tiếng hỏi tại sao anh ấy lại vu khống tôi như thế? Tôi dù túng thiếu cũng chưa đến mức đi bắt trộm gà như lời anh ấy nói.

Rồi anh chồng xăm xăm ra ngoài vườn, chỉ vào con gà mái trắng đang ăn lẫn vào đám gà của tôi đang nuôi. Con gà mái đó đúng là của nhà anh ấy nhưng không hiểu sao lại bay lên vườn nhà tôi được dù hàng rào lưới thép khá cao. Tôi giải thích, bảo chắc con gà chui lủi chỗ nào vào nhưng anh chồng vẫn hầm hầm mắng tôi. Còn luôn miệng bảo chồng tôi phải dạy lại vợ.

Bực quá, chồng tôi cãi lại vài câu thì anh chồng cho rằng em trai đang bênh vợ nên đòi từ mặt. Chỉ vì con gà mái mà hai anh em mâu thuẫn, không ai chịu nhìn mặt ai. Tôi đứng giữa cũng đau đầu vì không biết phải giải quyết như thế nào?

Về nhà ngoại liên hoan, chồng chê anh vợ kém cỏi và cái kết

Chỉ những người vô cảm, sống ích kỷ mới luôn nhìn phiến diện và tiêu cực về hôn nhân.

Nhiều chị em phụ nữ sẽ tự hỏi rằng liệu những dư vị hạnh phúc của hôn nhân có hạn sử dụng hay không? Và phải chăng sự ngọt ngào sẽ phai mờ dần theo thời gian? Trên thực tế, đúng là khi thời gian qua đi, chúng ta sẽ rất khó để gìn giữ nhiệt huyết như hồi mới yêu. Nhưng người mẫu mực và còn tôn trọng bạn, sẽ không bao giờ gạt đi những khoảnh khắc ngọt ngào dù là hiếm hoi. Thậm chí, họ còn cực kỳ trân trọng giây phút ấy. Mặt khác, kẻ ích kỷ, bảo thủ luôn nghĩ rằng có tuổi rồi thì nên "tém tém" lại. Giống như câu chuyện của cô nàng G. dưới đây.
Ve nha ngoai lien hoan, chong che anh vo kem coi va cai ket

Lắp camera quan sát mẹ nhưng chẳng ngờ tình huống này xảy ra

Sau sự việc tuần trước, anh em chúng tôi nhận ra chiếc camera hiện đại tưởng như tiện dụng lại trở thành vô dụng.

Bố mẹ tôi sinh được 4 người con, so với hàng xóm láng giềng thì gia đình tôi thuộc diện đông đúc nhất. Tuổi ấu thơ, 4 anh em chúng tôi lúc nào cũng ríu rít, nhiều khi cãi lộn ầm ĩ khắp xóm. Tôi nhớ khi ấy, hàng xóm thi thoảng phàn nàn vui với bố mẹ tôi là “Nhà đông con, mất trật tự quá!”. Thế nhưng mẹ tôi thường cười xòa bảo “Đông con, đông của, lúc già yếu thiếu gì người chăm…”.

Ấy vậy mà thời gian trôi nhanh như thoi đưa, chúng tôi dần trưởng thành, đi học rồi lập nghiệp khắp nơi, chẳng có đứa nào ở nhà với bố mẹ. Sau bao năm nuôi con ăn học cực nhọc, bố mẹ vừa được nghỉ ngơi nhàn hạ thì bố tôi qua đời, mẹ tôi sống một mình trong căn nhà 3 gian mà chỉ khi lễ tết mới xôm tụ con cháu. Mặc dù chúng tôi nhiều lần nói đón mẹ tới ở cùng nhưng bà nhất định muốn ở trong ngôi nhà quen thuộc cả đời người.

Vợ không chăm con để chồng phát triển sự nghiệp

Khi đã đạt được vị trí tốt trong công việc, vợ tôi vẫn không chịu lùi về sau, chăm con để chồng phát triển sự nghiệp.

Tôi 35 tuổi, đang làm kỹ sư IT cho một công ty uy tín. Vợ tôi nhỏ hơn tôi 5 tuổi, đang làm giám đốc kinh doanh của một công ty lớn ở TP.HCM. 

Dù tuổi đời còn trẻ nhưng vợ tôi đã đạt được vị trí công việc nhiều người ước muốn. Ngoài nỗ lực của cô ấy, cũng phải kể đến sự hi sinh của tôi.

Tin mới