Nhìn vết răng trên tay mẹ chồng, tôi kiên quyết đem con đi gửi nhà trẻ

Thấy tôi cứng rắn quá, mẹ chồng lại sụt sùi, tối đến thì cứ ôm cháu suốt trong phòng.

Mẹ chồng tôi rất thương cháu. Từ lúc tôi sinh cu Tít đến giờ, bà chăm bẵm, bế bồng còn nhiều hơn cả tôi. Hồi còn cho bú, đêm bà bế cháu lên phòng mình ngủ, khi nào cháu khóc vì đói mới bế xuống cho tôi. Cháu bú no bụng rồi lại bế đi.

Hiện tại, con tôi đã 2 tuổi rồi mà mẹ chồng vẫn không cho cháu đi học nhà trẻ. Tôi đề cập đến chuyện này, bà lại gạt đi ngay. Bà nói cháu còn nhỏ, bà lại ở nhà không làm gì thì trông cháu cho đỡ buồn. Chuyện nhà cửa, cơm nước đã có bố chồng tôi lo, bà chỉ trông chừng, cho cháu ăn rồi dẫn cháu sang nhà hàng xóm chơi thôi. Được bà nội bênh vực nên con tôi ngang bướng, cáu kỉnh lắm. Thằng bé đòi gì là phải có thứ đó, nếu không sẽ giãy nảy, khóc um sùm lên.

Hôm qua, tôi đang làm báo cáo ở nhà thì nghe tiếng khóc dữ dội của con mình. Sau đó là tiếng hét của mẹ chồng. Tôi vội chạy ra sân xem thử chuyện gì xảy ra thì bất ngờ khi thấy con tôi đang "gặm" tay bà nội. Thằng bé cắn đến mức mẹ chồng tôi đau xuýt xoa, nhăn cả mặt. Tôi giận dữ quát lên, thằng bé mới bỏ tay bà nội ra.

Nhìn vết cắn rướm máu trên tay mẹ chồng, tôi giận run người. Nhưng chưa kịp để tôi dạy con, mẹ chồng đã bế cháu chạy vào nhà.

Tối đó, tôi phát hiện trên tay bà không chỉ có một vết cắn mà còn rất nhiều vết khác nữa. Thế là tôi kiên quyết tìm nhà trẻ để gửi con đi học, không thể để thằng bé ở nhà mãi rồi vòi vĩnh, hành hạ ông bà. Lần này, thấy tôi cứng rắn quá, mẹ chồng lại sụt sùi khóc lóc rồi bế con tôi ở mãi trong phòng không chịu ra ăn cơm.

Bố chồng bảo cứ để cháu ở nhà thêm một thời gian nữa, cháu còn nhỏ, cho đi học rất tội nghiệp. Hơn nữa mẹ chồng tôi cũng vì thương cháu quá nên mới chiều chuộng cháu một cách vô tội vạ, việc này để ông trao đổi lại với bà. Nhưng tôi vừa thương mẹ chồng vừa cảm thấy để con ở nhà thì con chỉ càng hư thôi. Tôi phải làm sao để bố mẹ chồng đồng ý cho mình đem con đi gửi trẻ đây? 

Tôi đau lòng khi thấy mẹ chồng bưng bát cháo nhuyễn vào tận phòng cho mình

Mẹ chồng càng chăm sóc tôi kĩ càng bao nhiêu, tôi càng day dứt bấy nhiêu.

Sau khi cưới được một năm, chồng tôi phải đi làm xa theo lệnh điều chuyển của công ty. Lần đi này kéo dài 5 năm, phải xa vợ nhưng mức lương cũng rất cao. Vợ chồng tôi lại đang cần tiền để xây lại căn nhà mới nên tôi khuyên chồng nhận quyết định. Một năm, chồng tôi chỉ về nhà được 2 lần vào dịp Tết và nghỉ phép hè. Thậm chí ngày tôi sinh con cũng chỉ có bố mẹ ruột và bố mẹ chồng ở bên cạnh chứ không có chồng tôi. Khi tôi xuất viện rồi, anh mới về thăm vợ con được vài ngày rồi lại đi tiếp.

Tôi sống với bố mẹ chồng. Ông bà rất hiền, thương yêu con dâu. Hết thời gian nghỉ thai sản, tôi đi làm lại, mẹ chồng không cho tôi đem con đi gửi trẻ mà tự trông. Thế là công việc nhà được phân chia lại. Bố chồng phụ trách nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa và chăm sóc cây cảnh. Mẹ chồng sẽ trông cháu, giặt giũ. Tôi đi làm về đã có cơm canh sẵn sàng, con nhỏ được ăn no, tắm rửa sạch sẽ. Cuối tuần, tôi lại được về nhà ngoại ở lại thứ bảy, chủ nhật. Cuộc sống của tôi diễn ra rất bình yên, ấm áp dù không có chồng cạnh bên.

Dâu trẻ than vãn mẹ chồng nấu cơm cữ mà như cho mèo ăn

Mặc dù gia đình khá giả, nhưng mẹ chồng lại nấu cho con dâu những bữa cơm cữ sơ sài.

Những ngày sau sinh là giai đoạn cực kỳ nhạy cảm trong hành trình làm mẹ của mỗi người phụ nữ. Vừa trải qua cuộc vượt cạn đầy đau đớn, người mẹ đã bắt tay ngay vào cuộc chiến chăm con với đầy bỡ ngỡ lúc ban đầu. 

Vì mới sinh nên vấn đề đi lại còn khó khăn nên các nàng dâu phải nhờ cậy hết vào mẹ chồng chuyện ăn uống. Và cũng từ đây, những câu chuyện về mâm cơm cữ của mẹ chồng nấu trở thành chủ đề bàn tán sôi nổi.

Mẹ chồng gọi thông gia đến đưa con dâu đi đẻ, ớn lạnh lý do

Lúc đó, tôi bị vỡ ối, nhưng chồng và mẹ chồng không đưa tôi đi bệnh viện ngay mà gọi cho bố mẹ tôi đến.

Tôi và chồng quen nhau tại câu lạc bộ ở trường đại học, anh hơn tôi 2 tuổi. Tôi là con một trong nhà, gia đình cũng thuộc dạng khá giả nên được bố mẹ chiều chuộng từ bé, chưa từng phải trải qua điều gì khó khăn cả. Còn gia đình chồng tôi có điều kiện kinh tế kém hơn, bố anh qua đời khi anh còn học đại học, sau anh còn có một cậu em trai nữa.

Hồi đó tôi yêu chồng vì thấy anh là một người hiền lành, chăm chỉ và chiều chuộng tôi. Nghĩ rằng anh là một người có thể trông cậy cả đời nên khi anh ngỏ lời cầu hôn sau 4 năm yêu nhau tôi đã đồng ý ngay. Khi đó tôi và anh đều đã đi làm, anh là nhân viên IT tại một công ty nước ngoài nên có mức lương khá cao, còn tôi chỉ là một nhân viên văn phòng nên lương thấp hơn anh tận 2 bậc.

Tin mới