Sau đám cưới, mẹ chồng bất ngờ vào xin lại số vàng đã trao

Vì muốn đẹp mặt gia đình và vợ chồng tôi nên bố chồng đã lấy ra trao cho chúng tôi. Bây giờ cưới xong, bà muốn xin lại số vàng đó để cất đi.

Trước khi lên giường ngủ, tôi muốn kiểm đếm xem hai vợ chồng được bao nhiêu tiền mừng cưới. Lúc đang ngồi đếm tiền thì mẹ chồng bước vào và bảo có chuyện muốn nói.

Mẹ nói là số vàng trao lúc cưới tổng là 3 cây, đó là tiền tiết kiệm để dành an dưỡng tuổi già của ông bà.

Mẹ chồng còn nói thêm, vợ chồng tôi trẻ khỏe, kiếm tiền dễ dàng nên sẽ không cần lấy mấy cây vàng của hai ông bà già làm gì. Ngay lập tức chồng bắt tôi lấy vàng trả ngay lại bố mẹ.

Tôi không chịu lấy vàng trả lại mà nói số vàng đó bố mẹ đã công khai cho ở chỗ đông người như thế là sẽ thuộc về chúng tôi, không có chuyện đòi lại được. Mẹ chồng nổi giận và bắt chồng tôi lục tung phòng để tìm vàng.

Nhưng hai người tìm khắp nơi không thấy, còn tôi ngồi dọn lại những cái phong bì đã bóc mà đầu óc ngổn ngang suy nghĩ. Chỉ sợ hai người tìm được số vàng mà tôi đã cất rất kỹ.

Tôi chợt nghĩ kế giả đau bụng, để đánh lạc hướng hai người. Thật may kế đã thành công, chồng tôi bảo mẹ về phòng ngủ trước, sẽ thuyết phục tôi giao trả lại số vàng đó cho bố mẹ sau. Dường như bà tin những gì chồng tôi nói nên đã ra ngoài.

Sau dam cuoi, me chong bat ngo vao xin lai so vang da trao

Ảnh minh họa

Khi mẹ ra ngoài, chồng mới hỏi vợ cất vàng ở đâu nói cho anh ấy biết, chồng sẽ không nói cho mẹ. Tôi không chịu đưa thì chồng bắt đầu cáu gắt quát nạt và đòi đuổi về nhà ngoại. Trước sức ép của chồng, tôi đành phải lôi hết số vàng ra đưa cho anh.

Tôi đinh ninh là chồng có hiếu với bố mẹ nên đã mang số vàng đó trả cho ông bà và cũng chẳng muốn nhắc tới nó nữa.

Ngày hôm qua, bất ngờ mẹ chồng tìm tôi và hỏi về số vàng cưới khiến tôi ngẩn người ra. Khi biết tôi đã đưa số vàng đó cho chồng tôi thì mẹ chồng hét toáng lên: “Tôi lại bị con trai lừa rồi”.

Mẹ bảo ngày hôm kia, chồng tôi nói là đang cố gắng thuyết phục vợ giao vàng. Vậy chồng tôi mang vàng đi đâu? Mẹ bảo chắc lại đi tụ tập với đám bạn ăn nhậu chứ còn làm gì nữa.

Nghe mẹ nói thế, tôi hoảng hốt chạy vào phòng tìm số tiền mừng cưới, không ngờ số tiền 50 triệu đã bị mất. Ngay khi chồng đi làm về tôi hỏi số tiền vàng đâu? Chồng bối rối rồi thú nhận là đã mang đi trả hết nợ thời thanh niên ăn chơi rồi. Anh ấy hứa từ bây giờ sẽ tu chí làm ăn để kiếm tiền mua nhà.

Tôi ngã vật ra nhà, vừa tức chồng, vừa tiếc tiền, tưởng lấy người chồng tốt, nào ngờ lấy phải cục nợ. Chỉ mong từ giờ trở đi chồng từ bỏ ăn chơi và làm việc vì gia đình.

Đêm muộn osin trẻ mất hút trong phòng chồng

Thật khó mà miêu tả được cảm xúc trong lòng tôi lúc ấy. Vừa thở phào nhẹ nhõm, vừa thấy buồn cười lại rất mực xúc động.

Khi được giới thiệu cho Thảo, tôi có phần đắn đo vì tuổi tác cô ta khá trẻ, mới có 28 tuổi đầu. Nhưng lại nghe nói Thảo có thâm niên trông trẻ và nhận được phản hồi tốt từ chủ nhà trước đó. Ngoài ra, nhan sắc Thảo cũng bình thường, lại không tìm được người nào phù hợp hơn nên tôi đành tặc lưỡi thuê.

Khi ấy con tôi đã 1 tuổi rồi, Thảo giúp tôi trông bé và làm chút việc nhà để tôi xin việc đi làm trở lại. Thời gian đầu, Thảo làm việc khá ổn và tỏ ra đúng mực với chồng tôi nên tôi cũng khá hài lòng. Nếu cô ta làm tốt thì tôi sẽ thuê tới khi con 3 tuổi đi gửi trẻ được. Tuy nhiên tôi là một người có tính cảnh giác nên không bao giờ yên tâm hoàn toàn về ai.

Cho đến hôm vừa rồi, chồng tôi đi tiếp khách say rượu về nhà. Sợ anh ngủ cạnh con có mùi rượu nên tôi bảo chồng sang phòng làm việc ngủ tạm một đêm. Tôi còn cẩn thận pha trà giải rượu cho chồng, chăm sóc anh chu đáo đâu vào đấy rồi mới về phòng với con. Buổi tối tôi luôn ngủ cùng bé để mẹ con quấn quýt chứ không giao phó cho Thảo hoàn toàn.

Tôi là một người có tính cảnh giác nên không bao giờ yên tâm hoàn toàn về ai. (Ảnh minh họa)

Một phần không yên tâm về chồng đang say rượu, phần nữa là có dự cảm không lành nên nằm được một lúc tôi lại trở dậy sang kiểm tra. Để rồi ánh mắt tôi vừa hay bắt gặp cảnh tượng Thảo mở cửa phòng làm việc của anh biến mất hút vào bên trong.

- Sao hôm nay lại muốn đổi gió trong phòng làm việc à? Anh tưởng em ngủ rồi? Thế con ngủ say chưa?

- Ưm… vâng…

Từ đoạn đối thoại này thì rõ ràng chồng tôi tưởng nhầm Thảo là vợ mình. Đèn thì tắt, anh lại đang say rượu nên khó mà phân biệt được thật. Vậy là cô osin mà tôi nghĩ cũng thật thà chăm chỉ hóa ra lại đang âm mưu nham hiểm. Muốn nhân lúc ông chủ say rượu đưa chồng tôi vào thế đã rồi.

Có thể cô ta thật sự thích chồng tôi, muốn trở thành người tình của anh. Hoặc cô ta cố tình bẫy anh để tống tiền cũng nên. Cho dù anh không cố tình nhưng chuyện xảy ra thì là sự thật, muốn cô ta im miệng anh chỉ còn cách bỏ tiền.

Tôi nghĩ mà phẫn nộ tột cùng, đang định tông cửa xông vào giải cứu chồng. Nhưng khi tôi còn chưa kịp làm điều đó thì trong phòng bỗng vọng ra một tiếng “bốp” vang dội. Sau đó là tiếng quát gầm gừ của chồng tôi:

- Cô không phải vợ tôi! Vợ tôi không dùng hương nước hoa này! Mùi nước hoa của cô khó ngửi quá thể!

Tôi nghĩ mà phẫn nộ tột cùng, đang định tông cửa xông vào giải cứu chồng. (Ảnh minh họa)

Thật khó mà miêu tả được cảm xúc trong lòng tôi lúc ấy. Vừa thở phào nhẹ nhõm, vừa thấy buồn cười lại rất mực xúc động. Không thể ngờ được rằng trong cơn say bí tỉ, lý trí không tỉnh táo mà chồng tôi vẫn có thể phân biệt được đâu là vợ mình đâu là người phụ nữ khác. Anh đặc biệt nhớ và thích mùi nước hoa của tôi.

Thảo ôm một bên má bỏng rát còn in hằn dấu vết bàn tay, vừa khóc lóc vừa chạy ra khỏi phòng thì phải hóa đá khi nhìn thấy tôi. Tôi mỉm cười nói với cô ta:

- Tiền lương tháng này tôi sẽ vẫn trả đủ. Cô thu dọn đồ đạc đi rồi sáng mai rời khỏi đây.

Sau đó chồng tôi bảo dù mắt nhắm nghiền và đầu óc choáng váng bởi say rượu nhưng Thảo vừa ghé đến thì anh đã biết không phải vợ mình. Nước hoa chỉ là một phần, quan trọng là thứ mùi đặc trưng của cô ta cũng không hề giống tôi. Anh nhớ và quen thuộc với mùi hương của vợ, không thể nhầm lẫn với ai khác. Nghe anh nói mà tôi vỡ òa hạnh phúc vì tình cảm mà chồng dành cho mình. Tôi thật may mắn khi lấy được người đàn ông như anh.

Đưa con gái đi ăn sinh nhật mẹ chồng, ai ngờ con bé khóc lóc

Khi yêu chồng, mẹ chồng một mực phản đối vì hai nhà không môn đăng hộ đối. Bà chê tôi học thức kém lại không có công việc ổn định.

Tôi sinh ra ở nông thôn, trong gia đình nghèo, dưới tôi còn có một em trai và một em gái. Sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông tôi không đỗ đại học rồi tính cách lên thành phố học nghề đi làm. Tôi rất có năng khiếu với nghề làm đẹp nên học hỏi anh, ai cũng khen ngợi. Rồi tôi vay mượn tiền của người thân mở cửa hàng nhỏ nhỏ. Nói chung tôi chưa giàu có nhưng có thể tự trang trải cuộc sống thoải mái, còn phụ giúp bố mẹ.

Hai năm sau khi lập nghiêp, tôi gặp chồng. Anh là con trai nhà giàu, bố mẹ đều có chức quyền, nhà có hai anh em trai. Khi biết anh yêu tôi, mẹ chồng một mực ngăn cản vì không môn đăng hộ đối. Bà chê tôi học thức kém lại không có công việc ổn định.

Con dâu sốc khi biết sự thật về 'lá bùa bình an' của mẹ chồng

Mẹ chồng đưa cho chồng tôi một lá bùa và bảo đấy là bùa bình an, tránh xui xẻo trong tháng cô hồn. Thế nhưng, tôi lại vô tình nghe thấy bà tiết lộ sự thật khác.

Hai năm qua, tôi nghỉ làm, chỉ ở nhà chăm con. Chồng tôi giỏi giang, kiếm mỗi tháng cũng hơn 40 triệu đồng.

Gia cảnh nhà chồng tôi cũng thuộc tầm khá giả, có của ăn của để. Nhà mẹ của tôi ở nông thôn, quanh năm chỉ chăn nuôi gia súc, gia cầm.

Từ đầu, mẹ của chồng tôi đã không mấy hài lòng khi con trai đòi cưới vợ tỉnh lẻ, lại có gia cảnh nghèo khó. Bà nói việc không môn đăng hộ đối sẽ dẫn đến lệch pha, hôn nhân không hạnh phúc.

Quả thật, tôi thấy bà nói cũng có phần hợp lý. Việc chênh lệch gia thế khiến cho tôi có nhiều áp lực. Những ngày đầu về làm dâu, tôi vô cùng bỡ ngỡ, sợ sệt. Dù nhà có người giúp việc nhưng con dâu phải lo cơm cho cả nhà. Gia đình anh toàn ăn các món ngon, chuẩn vị, có lúc phải làm món Tây mà tôi lại chẳng biết nấu. Bởi vậy, mẹ chồng vốn đã không ưa, nay còn có lý do để ghét bỏ tôi.

Con dau soc khi biet su that ve 'la bua binh an' cua me chong

Mẹ chồng muốn con trai ly hôn với con dâu. (Ảnh minh họa: Sohu).

Trong nhà, từ mẹ chồng cho đến em chồng đều mặc hàng hiệu, cả đồ ngủ cũng toàn đồ đắt tiền. Còn tôi chỉ mặc hàng chợ, vừa rẻ vừa luộm thuộm.

Mỗi lần thấy tôi, mẹ chồng đều đổi sắc mặt không vui. Từ lúc sinh con, tôi nghỉ việc ở nhà thì bà càng ra lời nặng nhẹ. Bà bảo tôi ăn bám nhà chồng, mỉa mai tôi ăn chặn tiền chợ mang về cho mẹ đẻ...

Tôi đau lắm nhưng không dám cãi, bởi chỉ cần tôi lên tiếng bà lại lu loa rằng con dâu hỗn hào. Những lúc như thế, dù tôi đúng hay sai thì chồng tôi vẫn phải đứng về phía mẹ ruột.

Anh dặn dò tôi phải nhịn mẹ. Nếu không nhịn mẹ lại làm ầm lên bắt anh bỏ vợ hoặc đuổi cả hai ra khỏi nhà. Từ nhỏ, anh đã sống cảnh đầy đủ nên nếu ra ở trọ, chắc chắn anh không chịu nổi.

Thế nhưng, tôi càng cố nhẫn nhịn, mẹ chồng càng quá quắt. Đầu tháng 7 Âm lịch vừa rồi, mẹ đưa cho chồng tôi một lá bùa. Bà bảo đó là bùa bình an, dặn anh phải bỏ trong túi thường xuyên, tránh gặp điều xui rủi.

Nghe bà nói thế, tôi chẳng quan tâm, cứ kệ chồng muốn làm gì thì làm, bởi vốn dĩ tôi cũng không tìm hiểu nhiều về bùa chú. Cho đến cách đây một tuần lễ, trong lúc đi vệ sinh, tôi bất ngờ biết được sự thật về lá bùa từ miệng của mẹ chồng.

Bà kể với con gái rằng lá bùa bà thỉnh về không phải bùa bình an mà là lá bùa chia rẽ tình cảm vợ chồng. Chồng tôi chỉ cần mang bên mình thì thể nào cũng quen được người phụ nữ khác có gia cảnh giàu có.

Chỉ khi yêu người phụ nữ khác, anh mới có thể rời bỏ mẹ con tôi, có cuộc sống ngồi mát ăn bát vàng.

Biết sự thật phía sau lá bùa, tôi khóc nghẹn và vô cùng bối rối. Tôi không mê tín dị đoan, không tin bùa ngải có thể chia rẽ tình cảm vợ chồng. Thế nhưng, điều khiến tôi đau đớn chính là lòng dạ hiểm độc của mẹ. Tôi tự hỏi bà có phải là mẹ ruột của anh không, mà lại làm điều tàn nhẫn như thế. Cháu nội chỉ mới 2 tuổi mà bà đã muốn vợ chồng con trai mình chia tay.

Tôi cũng không biết mình có nên nói chuyện này cho chồng nghe hay không. Nếu anh chất vấn mẹ chồng thì bà sẽ cố cãi đó chỉ là bùa bình an và tất nhiên tôi không có cách nào chứng minh điều ngược lại.

Lúc đó, mẹ chồng lại có cơ hội ỉ ôi, chửi bới tôi đổ oan cho bà. Chồng tôi sẽ rơi vào hoàn cảnh khó xử. Bây giờ, tôi vô cùng bối rối và không biết phải làm như thế nào cho đúng.

Tin mới