![]() |
Tôi từng đau khổ, tìm đủ mọi cách để được lấy anh. Ảnh minh họa. |
Kể từ hôm đấy, gia đình 2 bên có vẻ đã nhượng bộ. Từ phản đối, họ miễn cưỡng tổ chức một đám cưới nho nhỏ để tác thành cho chúng tôi. Sau lễ cưới, chúng tôi đi tuần trăng mật tại Pháp. Bạn bè nhiều người ngưỡng mộ, ghen tỵ với chuyện tình của chúng tôi.
Sau tuần trăng mật, chúng tôi trở về cuộc sống thường nhật. Cả tôi và chồng đều rất bận rộn với công việc của mình nên tần suất 2 đứa được ở bên nhau rất ít. Tuy nhiên, lúc này, chúng tôi vẫn rất yêu thương và tin tưởng nhau. Chúng tôi thường dành những ngày cuối tuần để đi du lịch nghỉ dưỡng hoặc dành cả ngày để ở bên nhau.
Tuy nhiên, tất cả thay đổi từ ngày con gái tôi ra đời. Trong quá trình mang thai, tôi nghén ngẩm, mệt mỏi nên thường xuyên cáu giận với anh. Chuyện chăn gối của chúng tôi cũng không được mặn mà như trước do tôi bị thay đổi hormone nên thường xuyên “khô như ngói”.
Trước ngày dự sinh của tôi 2 tuần, chồng tôi báo rằng anh có lịch công tác nước ngoài. Tôi không muốn để anh đi vì muốn có anh ở bên trong những giây phút vượt cạn. Tuy nhiên, anh không những không hoãn chuyến đi công tác mà còn mắng tôi rằng tôi đã cản trở anh ấy phát triển sự nghiệp. “Em sinh con thì đã có bà nội, bà ngoại đến chăm. Em cần anh để làm gì?”, câu nói của chồng làm trái tim tôi đau nhói.
Sau khi sinh, tôi bị đau lưng và rất khó đi lại. Con tôi trong tháng ngủ ngày, cày đêm, khóc ngằn ngặt khiến tôi stress vô cùng. Sau khi sinh 1 tháng, chồng tôi mới trở về. Nhìn thấy chồng, tôi mừng rơi nước mắt. Tuy nhiên, anh không yêu con, cưng nựng con như tôi tưởng. Làm bố rồi, anh vẫn giữ nguyên thói sinh hoạt như thời độc thân, đi làm về, anh chỉ chạy qua hỏi han, bế con khoảng 5 phút rồi lại đưa cho tôi. Đêm đến, chồng tôi cũng ngủ riêng, mặc tôi trông con 1 mình. Anh nói con khóc nhiều, anh không ngủ được, đến sáng mai anh lại phải đi làm sớm.
Tháng ngày ở nhà trông con với tôi quả là đầy stress và ám ảnh. Nghĩ đến thái độ và hành động của chồng, tôi trách anh rồi tự trách mình đã nhìn lầm người. Khi con tôi được 13 tháng tuổi, tôi mặc lời khuyên can từ gia đình, gửi con đi trẻ để đi làm lại.
Ngay khi nghỉ sinh, tôi đã giao cửa hàng cho nhân viên trông coi, chỉ điều hành chung. Vậy nên sau khi nghĩ đến chuyện đi làm, tôi muốn xin vào một công ty xuất khẩu thủy sản, làm công việc mà mình yêu thích. Vậy là lần đầu tiên sau gần 2 năm, tôi được mặc bộ quần áo đẹp, trang điểm đậm và... có đồng nghiệp.
![]() |
Tôi đã tìm thấy hạnh phúc mới và không có ý định sẽ quay về với chồng. Ảnh minh họa. |