Ảnh minh hoạ. |
Mời quý độc giả xem video: Một nhân viên y tế tự thiêu trước mặt bạn gái ở Hạ Long.
Ảnh minh hoạ. |
Mời quý độc giả xem video: Một nhân viên y tế tự thiêu trước mặt bạn gái ở Hạ Long.
Trong quá trình học ở Đại học, tôi đã vạch ra khá nhiều định hướng cho bản thân. Tôi chưa thực sự biết mình muốn làm gì hay giỏi ở mảng nào nên tôi đã lựa chọn cách là thử hết. Bất cứ thứ gì vụt qua trong đầu, tôi đều sẽ làm để trải nghiệm và rút ra bài học.
Chẳng hạn tôi từng đi dạy gia sư, dạy tiếng Anh ở trung tâm. Mặc dù chuyên môn ngoại ngữ của tôi tốt, nhưng tôi không thấy gắn kết với học viên. Thêm nữa, tôi còn khá thiếu kiên nhẫn, thành ra tôi đã bỏ cuộc với mảng này.
Sếp tôi năm nay 48 tuổi, là một người đàn ông khá tốt bụng và biết quan tâm lo lắng tới đời sống nhân viên. Mỗi khi tăng ca hoặc có công việc gấp, sếp sẽ mua đồ ăn về cho cả nhóm. Chúng tôi ai cũng yêu quý sếp. Thế nhưng anh ấy lại không may mắn khi có một cuộc hôn nhân không êm đẹp.
Làm 3 năm ở đây, tôi gặp "sếp bà" 6 lần, nhưng ấn tượng thì lần nào cũng xấu. 2 vợ chồng sếp đều lấy nhau rồi mới lập nghiệp, vợ chồng bằng tuổi, nhưng do thời trẻ vất vả, lại sinh liền 3 đứa con nên trông chị ấy khá già. Chị cũng không biết cách ăn mặc nên lúc nào cũng như bà giúp việc chứ không phải "vợ sếp". Dù nhà có tiền, song bản tính tiết kiệm ăn sâu vào máu do những năm tháng đói nghèo khiến chị ấy không dám vung tay chi tiêu cho bản thân. Quần áo thì vẫn mặc hàng chợ, da dẻ không đi spa chăm sóc, đi đâu cũng bắt xe ôm chứ chẳng dám ngồi taxi… Nói chung, thời gian đầu thì tôi thấy thương chị, nhưng càng về sau tôi càng thấy chị đang tự làm khổ bản thân, và càng ngày càng không xứng với người chồng phong độ của mình.