“Sống trong sợ hãi“

(Kiến Thức) - Trong giai đoạn tôi "cưa cẩm" cô ấy, tôi thấy cô ấy rất dễ thương, vui vẻ, tươi tắn. Thế nhưng, từ khi bắt đầu chính thức yêu nhau, tôi lại thấy cô ấy khác hẳn, thậm chí nhiều lúc tôi còn có cảm giác mình đã yêu lầm người. 

“Sống trong sợ hãi“
Trong giai đoạn tôi "cưa cẩm" cô ấy, tôi thấy cô ấy rất dễ thương, vui vẻ, tươi tắn. Thế nhưng, từ khi bắt đầu chính thức yêu nhau, tôi lại thấy cô ấy khác hẳn, thậm chí nhiều lúc tôi còn có cảm giác mình đã yêu lầm người. Bực nhất là cái tính mưa nắng thất thường của cô ấy. Đang vui, cô ấy thoắt trở nên lầm lì, mặt nặng như đưa đám, không nói một câu, có lúc còn sụt sùi khóc lóc. Tôi có hỏi gì cũng vô ích, chỉ khi nào cô ấy thích mở lời thì tôi mới biết được nguyên do. 
Lúc đầu, tôi hay cuống lên, vì không hiểu mình gây ra lỗi gì. Nhưng sau, quen rồi tôi mặc kệ. Tuy nhiên, tôi cảm thấy rất mệt mỏi khi cứ phải suy đoán, rồi "sống trong sợ hãi". Có phải phụ nữ khi yêu thường như vậy không, hay chỉ có bạn gái tôi như vậy? Thú thực, tôi bắt đầu cảm thấy ngại khi nghĩ tới việc có một người vợ như cô ấy, cuộc sống hẳn sẽ rất  nặng nề - Trần Mạnh Hà (Nam Định).
Ảnh minh họa.
 Ảnh minh họa.
Anh Hà thân, phụ nữ nào khi yêu cũng muốn được người yêu quan tâm, chú ý đến mình, việc "mưa nắng thất thường" có thể là một trong những "chiêu" nhằm vào mục đích đó, tuy nhiên, không phải chị em nào cũng sử dụng cách này. Anh thử ngẫm lại, xem sự chăm sóc của mình với bạn gái đã đủ khiến cô ấy an tâm, vui vẻ hay chưa. 
Thường thì, khi có cảm giác được yêu trọn vẹn, hạnh phúc đủ đầy... thì chẳng mấy ai lại làm mình làm mẩy, tự dưng làm mối quan hệ căng thẳng, xấu đi làm gì. Còn nếu đó là tính cách cô ấy thì anh cứ góp ý thẳng xem cô ấy có thể thay đổi không. Cái gì quá độ cũng không tốt và cũng tùy khả năng thích ứng của từng người. 
Nếu cô ấy vẫn khăng khăng sống với kiểu "mưa nắng" của mình thì để có một cuộc sống tương lai vui vẻ, thoải mái hơn, chắc chắn anh phải đi tìm một vùng "thời tiết" thích hợp hơn với anh rồi. Chúc anh may mắn.

Ngột ngạt vì người yêu quá keo kiệt

(Kiến Thức) - Bạn trai em xét trên mọi phương diện đều ổn, ngoại trừ mỗi việc anh ấy quá tiết kiệm, đến mức gần như keo kiệt.

Ngột ngạt vì người yêu quá keo kiệt
Bạn trai em xét trên mọi phương diện đều ổn, ngoại trừ mỗi việc anh ấy quá tiết kiệm, đến mức gần như keo kiệt. Đi chơi với em, anh hà tiện đã đành, với bạn bè lại càng tính toán, ăn uống không bao giờ chủ động mời, nếu có đi chơi chung thì cũng tìm cách lẩn trốn để khỏi phải trả tiền. Xấu hổ nhất là lần mẹ em ốm, anh tới chơi mang theo một túi cam vàng héo. Em góp ý nhiều lần, nhưng anh lại chê trách em hoang phí, anh làm thế cũng vì tương lai hai đứa. 
Quả thực, anh mua được nhà, có được chút vốn kha khá... cũng là điều mà không phải chàng trai tỉnh lẻ nào lên thành phố cũng làm được. Nhưng ở bên anh ấy em thấy rất ngột ngạt về chuyện tiền bạc, dù không túng thiếu. Em không biết do em đặt tiêu chuẩn quá cao về người yêu, hay anh ấy thực sự có vấn đề? - Nguyễn Hải Yến (Nam Định).

Sợ lộ “tật” với người yêu

(Kiến Thức) - Khi còn nhỏ, tôi bị tiêm nhầm vào gân chân khiến chân trái của tôi hơi lệch so với chân phải.

Sợ lộ “tật” với người yêu
Khi còn nhỏ, tôi bị tiêm nhầm vào gân chân khiến chân trái của tôi hơi lệch so với chân phải. Nếu tôi mặc quần dài, đi giầy cao gót thì tôi vẫn giống như bao cô gái lành lặn khác, người tinh ý mới nhận ra tôi bị tật. Tuy nhiên, vì mặc cảm này, tôi không dám yêu ai. Gần đây do gia đình quá giục giã, tôi đồng ý gặp một người qua mai mối. Thật bất ngờ, tôi với anh quá hợp nhau và tôi đã nhận lời tỏ tình của anh. Chúng tôi đã đi chơi nhiều buổi với nhau, rất hạnh phúc. Nhưng khi về, bao giờ trong tôi cũng là cảm giác dằn vặt. 
Tôi vẫn chưa dám nói thật cho anh biết tình trạng thật bệnh tật của mình. Nhiều người khuyên tôi, hãy để tình cảm khăng khít thêm nữa thì hãy nói, nguy cơ tan vỡ sẽ giảm đi. Nhưng tôi mặc cảm, mình đang lừa dối anh, và tôi sợ lúc biết, anh cũng sẽ kết tội tôi như vậy. Xin cho tôi lời khuyên - Trần Hồng Vân (Ninh Bình).

Đàn ông…ngoe nguẩy

Anh 32 tuổi mà cách cư xử không như người trưởng thành, tính hay giận dỗi, lại ngoe nguẩy kiểu như trẻ con nếu ai làm anh không hài lòng.

Đàn ông…ngoe nguẩy

Chị Hạnh Dung mến! 

Em 27 tuổi, công việc ổn định, kinh tế không mấy khó khăn. Trước giờ em luôn nghĩ mình là người tự chủ trong mọi việc. Tuổi không còn trẻ nên em cũng muốn kết hôn. Người đàn ông em yêu cũng tốt, anh không có những lời lẽ ngọt ngào như bao người khác mà chỉ thể hiện bằng hành động. Anh là con út, gia đình gốc nông dân, tính tình thật thà. Chỉ có điều, anh 32 tuổi mà cách cư xử không như người trưởng thành, tính hay giận dỗi, lại ngoe nguẩy kiểu như trẻ con nếu ai làm anh không hài lòng. Cả nhóm bạn đang ngồi chơi, ai nói gì làm anh giận là ngoe nguẩy bỏ đi. Đi chơi cả công ty, đồ ăn không vừa miệng, anh rủ em tách đoàn đi ăn, em không đi theo là anh giận. Em rất mệt mỏi vì phải chiều tính khí đó. Đã định cuối năm nay cưới, nhưng giờ em thấy không ổn, thà sống một mình, nếu lấy chồng thì phải là người xứng đáng. Mong chị giúp em lời khuyên.

Trần Thị Thúy (TP.HCM)
Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa. 
Em Thúy thân mến,

Với một người có tính cách quyết đoán, chủ động, việc phải phụ thuộc vào ý muốn của ai đó, chiều theo sở thích của người nào đó… là việc khó, nhưng cũng là một cách để tự điều chỉnh mình. Trong cuộc sống, không phải khi nào mình muốn cũng được, mà cần quan tâm đến người khác. Đồng ý với em: “lấy chồng cho đáng tấm chồng”, nhưng đáng như thế nào thì phải xét trên nhiều phương diện.

Em có nêu mấy đặc điểm về mặt tính cách của chồng tương lai: thật thà, hành động nhiều hơn lời nói, hay giận “ngoe nguẩy”. Vậy là ưu điểm vẫn nhiều hơn khuyết điểm một chút, đáng để cân nhắc. Con người thì không ai toàn vẹn, kết hôn, sống với nhau lâu dài, nếu nhìn nhận rõ cả ưu điểm khuyết điểm ngay từ đầu thì có thể cùng nhau điều chỉnh. Em xem lại trước nay mình đã dùng những cách nào để đối phó với những cơn giận của anh ấy, hiệu quả ra sao. Tốt nhất là cần hạn chế việc gây ra cơn giận, nếu lỡ xảy ra rồi thì cần hạn chế việc trình diễn hình ảnh “ngoe nguẩy” của anh ấy. Mình có thể phải nhịn một chút, chiều một chút, khi người ta hết giận thì sẽ từ từ phân giải.

Có thể dành một thời gian để cả hai cùng thay đổi chút ít trong tính cách, thử xem mình có thể tự điều chỉnh được đến mức nào. Người ta giận cũng vì mình không hiểu ý của người ta, người ta “ít nói”, chỉ thể hiện cái giận “bằng hành động” thì mình lại thấy người ta sao mà… "ngoe nguẩy". Trong trường hợp này, cách thử là một người nói rõ ý muốn, người kia cố gắng nghe và giảm bớt sự quyết đoán. Khi cả hai cùng thống nhất, sẽ không còn chuyện người này bị người kia lấn lướt, rồi sinh ra giận hờn, mệt mỏi. Nếu sau một thời gian mà việc giận hờn "ngoe nguẩy" vẫn cứ tiếp diễn, thì mới nên xem lại. Cuộc sống gia đình nhiều đụng chạm, vội vã tiến đến hôn nhân lúc này là mệt thêm cho cả hai người.

Tạo hóa cũng hay “bù trừ”, tính cách trái ngược nhau thường thu hút nhau. Điều quan trọng là tình cảm dành cho nhau đã đủ sâu nặng để đi đến hôn nhân hay chưa. Chúc em tìm được hạnh phúc thực sự của mình.

Tin mới