Tôi hóa đá khi nhìn người phụ nữ trước cửa

 Tôi không nhớ đã xảy ra chuyện gì, nhưng khi tỉnh dậy thì thấy cô ấy đang đứng trước cửa, bộ dạng vô cùng hốt hoảng.

Tôi hóa đá khi nhìn người phụ nữ trước cửa

Tôi chuẩn bị cưới vợ, mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi chỉ chờ Tết ra là rước nàng về dinh. Cứ tưởng gạo đã sắp nấu thành cơm, thì cuộc hôn nhân môn đăng hộ đối lại bị đổ bể chỉ vì một lần tôi uống say. Mà cũng không hẳn do tôi...

Buổi tối hôm ấy, tôi cùng đồng nghiệp rủ nhau đi ăn tất niên. Kèo ăn uống kết thúc khá sớm, thế là chúng tôi lại rủ nhau đi karaoke để "bung lụa" vì hôm sau là cuối tuần. Mải vui nên cả đám có uống hơi quá chén, tôi cũng chẳng nhớ được mình nốc bao nhiêu lon bia, chai rượu. Mang máng rằng lúc nửa đêm thì đã say khướt, chân tay cứ lảo đảo không điều khiển được theo ý mình. Rồi cô đồng nghiệp gọi taxi đi về cùng tôi vì ở cùng 1 tòa chung cư.

Mọi chuyện sau đó thế nào tôi cũng không nhớ nổi. Ai trả tiền xe, lên phòng thế nào, tôi hoàn toàn không ấn tượng. Nhưng buổi sáng, khi đang mơ màng ngủ thì bỗng giật mình vì tiếng hét thất thanh vô cùng lớn.

Tôi dụi dụi mắt, rồi vùng dậy. Phía trước tôi là Hoài - vợ sắp cưới. Cô ấy bụng miệng, mắt mở to có vẻ vô cùng sửng sốt. Tôi nhìn sang bên cạnh, choáng váng khi thấy cô đồng nghiệp vẫn đang say sưa ngủ. Đáng sợ nhất là cả cô ta và tôi đều trong tình trạng... không mảnh vải che thân.

Khi nhận thức được hành động sai trái của mình, tôi vội vàng quấn chiếc khăn rồi đánh thức cô đồng nghiệp, tiếp đó là chạy theo Hoài để xin lỗi, giải thích mọi chuyện...

Nhưng trong lúc lòng tôi như lửa đốt vì tội lỗi tày đình thì cô đồng nghiệp lại tỏ ra bình thản như không có chuyện gì xảy ra. Trước sự sợ hãi của tôi, sự bàng hoàng của Hoài, cô ta lại hỏi 1 câu chẳng liên quan:

- Đây là gã đàn ông mà em chọn làm chồng à? Em xem đi, mới có chút rượu bia đã chẳng làm chủ nổi mình, thì sau này có xứng đáng để em dựa dẫm? Tại sao cứ phải lo sợ thiên hạ dị nghị mà không dám sống đúng cảm xúc của mình?

Toi hoa da khi nhin nguoi phu nu truoc cua

Tôi đang không hiểu đầu cua tai nheo ra làm sao, thì Hoài ôm mặt khóc, cô ấy lại hét lên "im đi" để ngăn cô đồng nghiệp của tôi nói tiếp. Nhưng chẳng có tác dụng, cô đồng nghiệp này lại cười ha hả rồi bắn liên hồi:

- Em khóc vì cái gì? Vì gã chồng tương lai không xứng đáng, hay vì ghen với tôi? Hay vì sợ bị vạch trần con người thật?

Lúc này, tôi mới lờ mờ hiểu ra rằng, giữa cô vợ sắp cưới của tôi với cô đồng nghiệp mới này có mối quan hệ không bình thường. Mà cụ thể, có vẻ họ là 1 đôi... Mà không, không phải có vẻ, chắc chắn họ có mối quan hệ tình cảm.

Hoài là người con gái tôi quen do mai mối. Em xinh xắn, giỏi giang, đảm đang và khéo léo trong giao tiếp nên rất được lòng bố mẹ, họ hàng nhà. Bản thân tôi cũng hơi liêu xiêu trước người con gái hoàn mỹ như Hoài.

Tuy nhiên, nói là yêu đương sâu đậm thì hẳn nhiên là chưa, chúng tôi có lẽ chỉ dừng lại ở mức độ hợp - hiểu mà thôi. May mắn, Hoài là cô gái khá lý trí và cũng đồng tình rằng, tình cảm là thứ có thể vun vén. Thế nên, chúng tôi đã quyết định làm đám cưới dù quen biết chưa lâu. (Lý do chính là bố Hoài bị bệnh khó sống được lâu, phần nữa là chúng tôi đều đã 3 chục tuổi đầu chứ không trẻ trung gì).

Thế nhưng, suốt mấy tháng trời quen biết, yêu đương tôi chẳng thể nghĩ Hoài lại thích con gái. Và em chỉ cưới tôi để làm bình phong, để vừa lòng bố mẹ...

Và tình huống mà tôi tưởng mình mắc tội tày đình với vợ sắp cưới lại giúp tôi nhận ra con người thật của cô ấy. Nhưng người đứng sau sắp đặt mọi chuyện này lại chính là bạn gái của vợ - đồng nghiệp của tôi.

Tình huống khó xử này khiến tôi ngồi đực ra, mãi sau mới tức giận đuổi cả 2 người ấy ra khỏi nhà. Sau hôm ấy, Hoài và tôi đều im lặng, không liên lạc gì. Mẹ tôi bảo gọi con dâu tương lai tới nhà mà tôi chỉ kiếm cớ thoái thác. Bố mẹ Hoài cũng gọi tôi tới nhưng tôi từ chối. Tận lúc đó, Hoài mới nhắn tin xin tôi tạm thời giữ kín, cô ấy sẽ tìm cách để hủy đám cưới.

Tôi thật sự đang vô cùng khó xử, chẳng thể ngờ có ngày mình lại rơi vào tình huống như thế này. Ảnh cưới đã xong, bạn bè, họ hàng đều biết cả, giờ có hủy thì cũng chẳng ra sao. Nhưng không hủy thì cũng không thể sống cùng nhau khi cô ấy là người như thế.

6 “điểm xấu” khiến hôn nhân tan vỡ, vợ chồng cần biết để tránh

Trước khi than phiền với người khác về đời sống hôn nhân của mình, các cặp vợ chồng hãy tự điểm lại xem 3 “điềm xấu” này có đang tồn tại trong cuộc sống của cả hai hay không.

6 “điểm xấu” khiến hôn nhân tan vỡ, vợ chồng cần biết để tránh
Bát đũa còn có lúc xô nhau, vợ chồng chung sống khó tránh khỏi những bất hòa. Vậy nhưng, khi xảy ra mâu thuận, bạn hãy thử kiểm điểm lại chính mình, xem bản thân đã nghĩ cho đối phương hay chưa, đã hành xử phải phép hay không?. Chỉ khi cùng nhau trải qua những chông chênh chao đảo, khi đã nếm đủ những buồn đau thương tổn nhưng vẫn nắm chặt tay nhau thì hôn nhân của hai bạn mới bền chặt, an yên cả đời.

Bí mật để có hôn nhân bền vững

Thật hiếm có cặp đôi nào không gặp những vấn đề trong mối quan hệ của họ. Và nếu bạn nhận ra những vấn đề đó sớm thì bất kể khó khăn thế nào, bạn vẫn có thể vượt qua được.
 
 
 

Bí mật để có hôn nhân bền vững
Giao tiếp là chìa khóa giải quyết mọi mâu thuẫn

Sống chết lấy người không yêu mình để rồi héo mòn trong "nấm mồ” hôn nhân

Tôi từng nghĩ chỉ cần tôi yêu anh và cố gắng thật nhiều là được, nhưng sau bao năm chung sống tôi vẫn không thể có được trái tim anh.

Sống chết lấy người không yêu mình để rồi héo mòn trong "nấm mồ” hôn nhân

Sau 5 năm chung sống, tôi nghĩ ly hôn là giải pháp tốt nhất cho cả hai. Tôi cứ tưởng chỉ cần tôi yêu anh, chỉ cần tôi hết lòng vì gia đình là đủ. Có thể tôi biết nhưng chưa từng một lần dám tin hay thừa nhận: Chồng tôi, anh ấy không yêu tôi.

Tôi và anh gặp nhau khi tuổi đôi mươi, trái tim tôi gần như ngay lập tức yêu anh khi đó - chàng trai có dáng người mảnh khảnh với ngón đàn guitar điêu luyện và giọng hát mê hoặc lòng người. Khi đó, chúng tôi đều đang là sinh viên, tình cảm đầy si mê nồng nhiệt.

Song chet lay nguoi khong yeu minh de roi heo mon trong
Ảnh minh họa. 

Tôi đã theo đuổi anh, chính xác là như vậy. Tôi chăm lo cho anh từng ly từng tý, coi anh như không khí của mình. Anh không quá nồng nhiệt, cũng không quá vô tình, nó đủ để tôi tin rằng chúng tôi có thể ở bên nhau mãi mãi.

Trong suốt 3 năm quen nhau, tôi là người luôn yêu nhiều hơn, nói đúng ra là chạy theo anh. Còn anh, lúc ấm áp, lúc lạnh lùng băng giá. Nhiều lần, anh muốn rời xa tôi, nhưng là tôi đã bất chấp tìm mọi cách để giữ anh ở lại, bao gồm cả việc cố tình "bẫy" anh uống say để rồi tôi có bầu và phải cưới chạy.

Đám cưới, đó là điều tuyệt vời nhất tôi từng mơ mà có được. Anh không vui, cũng không tỏ ra buồn. Anh nói với mọi người: Tình yêu lúc này có lẽ không quan trọng bằng việc anh phải có trách nhiệm với tôi và đứa trẻ. Và thế, chúng tôi về chung một nhà. Đêm tân hôn, dù anh say đến mức chẳng thể làm thủ tục động phòng, tôi vẫn rơi nước mắt hạnh phúc khi nằm cạnh.

Tôi từng tưởng rằng, chỉ cần được sống với anh thôi là đủ, nhưng không phải. Tôi đã thực sự mong muốn nhiều hơn. Mong được anh hỏi han ân cần khi ốm, mong được anh chia sẻ những chuyện thường ngày, mong một vòng tay ôm lúc nửa khuya đêm lạnh, mong một câu trêu đùa tình tứ, mong được làm một người vợ được chồng yêu thương thực sự.

Nhưng bao năm sống bên nhau, mãi mãi tôi chẳng thể có được cảm giác ấy. Thế rồi, tôi phát hiện anh có bồ. Anh không che giấu, cũng không công khai chuyện đó, anh chỉ lặng lẽ, lạnh lùng, đi sớm về tối. Hàng tháng đưa cho tôi tiền lương để nuôi con như một thứ nghĩa vụ anh phải làm tròn.

Tôi vẫn chịu đựng, tôi nghĩ rằng, tình cảm của tôi sẽ lay chuyển được anh. Nhưng rồi, anh nói với tôi: "Em có thực sự hạnh phúc không? Chúng ta có nên tiếp tục cuộc sống như vậy? Anh xin lỗi, đáng ra từ đầu, anh nên dứt khoát..." Mỗi lời anh nói ra đều như dao đâm trực diện vào trái tim tôi.

Sau bao năm bên anh, tôi vẫn không thể có được trái tim người đàn ông ấy. Tôi không biết mình có nên cố gắng hay mạnh mẽ từ bỏ. Hiện tại, cuộc sống của chúng tôi thực sự nhạt nhẽo và nặng nề, thậm chí còn không bằng những người hàng xóm. Có lẽ tôi đã sai khi sống chết lấy bằng được một người không yêu mình.

Tin mới