Trưa về nấu cơm chăm vợ ốm, tái mặt thấy cảnh trong nhà tắm

Tìm quanh nhà cũng không thấy bóng dáng mẹ và vợ, tôi chợt nghe tiếng xuýt xoa trong nhà tắm mà giật mình. Vội đẩy cửa nhà tắm, tôi nhìn vào rồi tái mặt khi thấy cảnh bên trong.

Tôi cũng chỉ là một người đàn ông bình thường, chẳng cầu mong gì nhiều ngoài sự nghiệp suôn sẻ và một gia đình hòa thuận, hạnh phúc. Công việc của tôi khá ổn định, mức lương tương đối tốt nhưng đường tình duyên lại trắc trở vô cùng.

Hồi còn học đại học, tôi có vài mối tình nhưng chẳng đi đến đâu, yêu ai cũng bị “đá”, “cắm sừng”. Dần dần tôi chán, chẳng thiết tha gì chuyện yêu đương nữa mà tập trung cho sự nghiệp.

Mãi tới cách đây vài năm, khi gặp được Loan, trái tim tôi mới bắt đầu loạn nhịp lại. Sau khi quen nhau một thời gian, chúng tôi tiến đến hôn nhân.

Vì muốn cho vợ cuộc sống tốt hơn, tôi chăm chỉ làm việc, đi công tác thường xuyên. Tuy có vất vả, mệt nhọc nhưng nghĩ đến vợ tôi lại cảm thấy tất cả những hi sinh của mình đều đáng giá. Nhưng thật không ngờ, vợ lại lừa đối tôi.

Sự thật chỉ bị phanh phui khi hôm đó tôi đi công tác về sớm hơn dự kiến mà không báo với vợ, khi ấy vợ đã đưa trai về nhà ân ái ngay trên chiếc giường cưới của hai vợ chồng. Cuộc hôn nhân của chúng tôi cứ như vậy mà kết thúc.

Vài năm sau, với sự giới thiệu của mẹ, tôi kết hôn với Tú. Thực ra tôi không có nhiều cảm tình với Tú, cưới cô ấy về làm vợ chẳng qua cũng để chiều lòng mẹ thôi.

Sau khi ly hôn không lâu, bố tôi đổ bệnh rồi qua đời. Còn mẹ ngày nào cũng gọi điện than ngắn thở dài, bảo tôi lấy vợ mới để ổn định cuộc sống.

- Thế con định ở vậy mãi mà à? Phải lấy vợ mới sinh con đi chứ, gần 40 tuổi rồi chứ ít ỏi gì nữa đâu. Con định không cho mẹ bế cháu à? Đó cũng là di nguyện của bố đấy. Thấy con có vợ con, gia đình hạnh phúc thì bố mới yên lòng được.

Ban đầu mẹ chỉ càm ràm đôi lời, nhưng sau đó lại liên tục giới thiệu đối tượng xem mắt cho tôi. Trong những đối tượng mẹ giới thiệu, thấy Tú có vẻ ngoài ưa nhìn, dịu dàng và hiền lành, lại cùng cảnh ngộ nên tôi mới tìm hiểu vài tháng rồi cưới luôn.

Đám cưới xong xuôi, tôi đón mẹ lên thành phố ở cùng để tiện bề chăm sóc vì bố mẹ chỉ có mỗi mình tôi là con. Mẹ tôi quý con dâu lắm, ngược lại Tú cũng là một người vợ hiền, dâu thảo. Hôm nào cô ấy cũng dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho tôi, đến tối đi làm về thì cơm canh đã sẵn sàng rồi. Tình cảm tôi dành cho Tú cứ vậy lớn dần theo ngày tháng.

Cách đây mấy tháng, mẹ tôi bất ngờ đổ bệnh, đi lại phải có người dìu đỡ. Thuê người tới chăm bà vợ chồng tôi không yên tâm nên Tú đã nghỉ việc ở nhà chăm mẹ, thời gian rảnh cô ấy cộng tác với một số công ty khác để kiếm thêm thu nhập.

Bình thường buổi trưa tôi không về nhà ăn cơm, nhưng mấy hôm nay vợ bị ốm nên tôi quyết định buổi trưa về nấu cơm cho mẹ và vợ. Về nhà, mở cửa phòng ngủ không thấy vợ đâu. Tìm quanh nhà cũng không thấy bóng dáng mẹ và vợ, tôi chợt nghe tiếng xuýt xoa trong nhà tắm mà giật mình.

Vội đẩy cửa nhà tắm, tôi nhìn vào rồi tái mặt khi thấy cảnh bên trong. Vợ tôi và mẹ ngã sóng soài dưới sàn nhà, mặt tái nhợt vì đau điếng. Vội đỡ mẹ và vợ dậy, kiểm tra vết thương xong xuôi tôi mới hỏi chuyện. Vợ lắp bắp trả lời:

- Mẹ dìu em vào nhà tắm đi vệ sinh, nhưng… em tự dưng bị chóng mặt, không cẩn thận làm cả hai ngã ra sàn.

- Tại mẹ không cẩn thận nên kéo cả Tú ngã đấy. Con xem vợ con có bị làm sao không, nãy tay nó hình như bị đập mạnh vào cánh cửa thì phải. Cũng tại cái thân già này làm liên lụy tới các con.

Mẹ tôi rớm rớm nước mắt, tự trách bản thân.

Nói thật, khi nghe tiếng xuýt xoa trong nhà tắm, ký ức bắt quả tang vợ cũ ngoại tình ngay tại nhà lại hiện về trong đầu tôi. Tôi rất sợ cảnh đó tái diễn một lần nữa, nhưng thật may sự thật không phải như vậy. Tôi vừa cảm thấy xấu hổ vì trong phút giây đó đã nghi ngờ vợ, vừa cảm thấy biết ơn vì có một người vợ hiền, hết lòng quan tâm chăm sóc mẹ chồng.

Nghe tiêu chuẩn chọn chồng của em gái, mặt tôi tái xanh

Nghe em gái luyên thuyên chuyện chọn chồng mà tôi bật cười vì em ấy quá ngây thơ. Nhưng câu thở dài của em ấy mới khiến tôi điêu đứng, bàng hoàng.

Vợ chồng tôi không hạnh phúc . Chúng tôi sống với nhau 3 năm nay nhưng luôn mâu thuẫn, không hiểu nhau và chẳng ai chịu đựng nổi đối phương. 2 năm nay, chúng tôi sống cùng nhà nhưng gần như là ly thân. Tôi và con ở một phòng, chồng tôi ở một phòng. Chúng tôi cũng không ăn cơm chung, càng không trò chuyện hay làm "chuyện ấy" với nhau nữa. Tôi cũng biết, chồng tôi đang có mối quan hệ ngoài luồng với một cô sinh viên đại học nhưng chẳng để ý đến nữa. Tôi còn nghĩ như thế cũng tốt, sau này có ly hôn thì mọi việc cũng đơn giản, tôi cũng chẳng đau đớn hay hụt hẫng nhiều.

Thế nhưng những chuyện ấy chỉ có vợ chồng tôi biết với nhau. Bởi bên ngoài, chúng tôi vẫn phải đóng giả là một gia đình hạnh phúc. Đi dự tiệc, đi dự đám cưới hay thỉnh thoảng về ngoại, chồng luôn tỏ ra chiều chuộng vợ con. Anh có thể bóc tôm cho vợ ăn, lau tay cho vợ như thể rất yêu tôi vậy. Nhưng khi vào phòng riêng, chúng tôi lại mỗi người mỗi góc, chẳng nói với nhau một câu.

Điều khiến tôi dùng dằng trong mối quan hệ với anh chính là con gái. Con gái tôi mới hơn 1 tuổi, con còn quá bé và rất theo bố. Tôi cũng sợ việc ly hôn sẽ trở thành trở ngại trên con đường thăng tiến của cả hai. Thế nên chúng tôi vẫn phải đóng giả hạnh phúc trong ngột ngạt và chán nản. Thậm chí có một lần, chồng tôi tát tôi chỉ vì tôi dám đến gặp cô gái mà anh ta đang yêu. Sau lần đó, tôi chết tâm hẳn, không còn ảo tưởng tái hợp hay sống trọn đời như những lời thề hẹn trước đây nữa.

Nghe tieu chuan chon chong cua em gai, mat toi tai xanh

(Ảnh minh họa).

Nhưng hôm qua, khi đang trò chuyện cùng em gái, em tôi nói một câu khiến tôi sững sờ, bàng hoàng. Em tôi năm nay 23 tuổi, còn nhiều mơ mộng và ảo tưởng về cuộc sống hôn nhân. Em ấy ngồi nói tiêu chuẩn chọn chồng của mình. Nào là phải đẹp trai, cao hơn em ấy một cái đầu, phải gọn gàng, sạch sẽ, biết phụ vợ thương con, hiểu tâm lí phụ nữ... Tôi ngồi nghe mà cười ngất vì em mình quá ngây thơ, quá đáng yêu.

Nhưng rồi em ấy chốt lại một câu: "Nếu chồng em được như anh rể thì tốt quá. Anh ấy đúng là mẫu đàn ông vừa giỏi việc nhà vừa đảm việc nước. Nhìn anh ấy chiều chuộng chị mà ai cũng khen chị tốt số, có được một người chồng quá tuyệt vời".

Tôi tắt nụ cười, mặt tái đi. Thật không ngờ em ấy lại ngưỡng mộ cuộc hôn nhân của tôi. Nếu biết chồng tôi chỉ là một kẻ trăng hoa , vô tâm vô tình, liệu em ấy có vỡ mộng và mất niềm tin vào đàn ông không? Câu nói của em cứ văng vẳng bên tai tôi. Liệu tôi có nên công khai mọi chuyện và ly hôn để "thức tỉnh" mọi người không? Hay tôi cố gắng hòa hợp với chồng để giữ được ngọn lửa hạnh phúc trong mắt mọi người, đặc biệt là em gái tôi đây?

Chị dâu đòi anh tôi trả lương mới chịu ở nhà nội trợ

Nếu anh tôi sống thoáng hơn, chưa chắc chị dâu đã đòi tiền lương mỗi tháng. Đúng là gieo nhân nào gặt quả nấy.

Năm vừa rồi chị dâu sinh đôi, 2 bé rất đáng yêu và khỏe mạnh. Suốt 5 tháng vừa rồi, mẹ tôi đi chăm sóc cháu nội. Mỗi lần mẹ gọi điện cho tôi thường than thở già rồi, sức khỏe yếu, phục vụ các cháu mệt lắm. Không biết khi chị dâu đi làm, một mình bà có xoay xở được không. Tôi cứ phải động viên bà cố gắng, đến đâu hay đến đó, không phải lo lắng gì hết.

Chi dau doi anh toi tra luong moi chiu o nha noi tro

Lúc cuối đời, mẹ tiết lộ bí mật về thân thế của tôi

Có lẽ vì muốn tôi có tuổi thơ được hưởng hạnh phúc trọn vẹn nên mọi người không dám nói bí mật ra. Đến bây giờ biết rõ về thân phận của mình, tư tưởng tôi đang bị nhiễu loạn.

Tôi là con gái út trong gia đình có 3 anh chị em. Từ nhỏ chúng tôi được bố mẹ dạy anh em phải biết đoàn kết thương yêu giúp đỡ lẫn nhau. Dù sau này lập gia đình, mỗi người có nhà riêng nhưng cũng không được quên nơi đã nuôi dưỡng thành người.

Tin mới