Vợ cứ bí tiền lại vay tình cũ, tôi nghi ngờ thì sững người

Sững người vì những lời nói tựa dao đâm của vợ, tôi cảm thấy uất hận vô cùng. Không giữ được bình tĩnh tôi tát vợ một cái và buông những lời nặng nề, khó nghe.

Tôi là kiểu người trầm tính, ngại giao tiếp, thích sự ổn định. Vì vậy, tốt nghiệp ra trường tôi xin vào làm kỹ thuật ở công ty gần nhà. Vì không giỏi giao tiếp, quan hệ với các lãnh đạo nên tôi có làm giỏi mấy cũng chỉ là nhân viên, không được cất nhắc thăng chức.

Sau 3 năm đi làm tôi lấy vợ, vợ tôi là người làng bên. Cô ấy là kế toán, lương cũng không nhiều nhưng vợ tôi hoạt bát lắm. Cô ấy trái ngược với tôi, quen biết rộng, nhiều bạn bè và nhận cả việc về nhà làm kiếm thêm thu nhập. Cũng vì vợ chồng lương thấp, 2 đứa con nhỏ chi tiêu tốn kém, vợ không làm thêm chẳng biết lấy tiền đâu ra. Chẳng lẽ có gia đình rồi lại ngửa tay xin tiền bố mẹ.

Nhiều lúc tôi thương vợ nhưng chẳng biết làm thế nào, ở quê muốn chạy thêm grab cũng khó vì chẳng có khách. Thôi thì vợ chồng cùng nhau vượt qua khó khăn, có nhiều tiêu nhiều có ít tiêu ít. Vậy mà gần đây tôi phát hiện vợ vẫn giữ liên lạc với Tuấn - tình cũ của cô ấy. Họ nói chuyện thoải mái với nhau như những người bạn thân thiết. 

Ngạc nhiên hơn cả là vợ tôi thản nhiên hỏi vay tiền người cũ vì bí quá. Tôi nghe qua biết được Tuấn vẫn độc thân, giờ buôn bán nên có tiền có của. Chỉ cần vợ tôi mở lời anh ta sẵn sàng cho vay ngay, không ra điều kiện cũng chẳng giục vợ tôi trả nợ. Tôi có ghen khi vợ thản nhiên trò chuyện, vay tiền với tình cũ như vậy. Nhiều khi tôi cấm vợ liên lạc với anh ta vì lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, tôi sợ mình bị phản bội. 

Mặc kệ tôi cấm cản, ghen tuông vợ vẫn phớt lờ và cho rằng đó là quyền tự do của cô ấy. Họ không còn yêu nhau nhưng vẫn là bạn tốt, giúp đỡ nhau trong cuộc sống. Cô ấy hỏi tôi sao lại nuốt lời vì trước khi cưới đã thỏa thuận không can thiệp vào cuộc sống riêng tư. Nhưng cô ấy cứ tiêu tiền của tình cũ làm sao tôi chịu được.

Sợ vợ vay tiền rồi sẽ trả nợ anh ta bằng tình cảm, tôi nổi cơn ghen, ném những đồng tiền vợ đi rút về do Tuấn chuyển khoản cho. Cô ấy nhìn tôi cười nhếch mép: "Nếu anh không vô dụng mà giỏi giang, lương cao, lo được cho vợ con thì tôi đã không phải tiêu tiền của người khác. Đàn ông phải là trụ cột chính của gia đình, ít ra anh ấy còn hơn anh đấy!".

Sững người vì những lời nói tựa dao đâm của vợ, tôi cảm thấy uất hận, nhục nhã, cay cú vô cùng. Không giữ được bình tĩnh tôi tát vợ một cái và có buông những lời nặng nề, khó nghe. Cô ấy tức giận vào viết đơn ly hôn rồi đưa 2 đứa con về ngoại. Ra đến cổng vợ quay lại nói với tôi: "Kết thúc đi! Tôi không cần 1 người chồng vừa hèn vừa bất tài như anh!".

Phút nóng giận tôi ký ngay vào đơn, cô ấy cầm đi nộp lên tòa mà lòng tôi hỗn độn vô cùng. Vợ con đi đến nay đã hơn 1 tuần rồi, về nhà tôi cảm thấy trống vắng, cô đơn vô cùng. Tôi suy nghĩ nhiều về lời cô ấy nói. Liệu tôi có nên thay đổi công việc thay vì sống an phận không? Tôi sẽ không chấp thuận ly hôn nhưng làm thế nào để vợ tha lỗi, về với tôi đây?

(Xin giấu tên)

Nửa đêm bắt vợ đi giặt quần áo, sáng dậy tôi đứng hình vì...

Tỉnh dậy không thấy vợ nằm cạnh, tôi đoán cô ấy đang chuẩn bị bữa sáng. Thế mà ở trong bếp không có ai, bóng dáng vợ chẳng thấy đâu.

Tôi cưới vợ cách đây nửa năm. Gần đám cưới thì cô ấy bị mất việc. Tuy nhiên tôi cũng chẳng chê trách gì vì không cần vợ phải kiếm ra nhiều tiền. Cô ấy nghỉ việc luôn ở nhà chăm sóc gia đình, phụng dưỡng bố mẹ chồng, chờ sinh con và chăm con nhỏ cũng được. Nhà tôi chẳng khó khăn, lương thưởng của tôi cũng đủ lo cho vợ con.

Cưới xong vợ tôi muốn tìm việc nhưng khổ nỗi nộp hồ sơ vài chỗ vẫn chưa được. Tôi bảo vợ năng lực chuyên môn không tốt thì chú tâm vào vai trò làm vợ, làm mẹ và làm con dâu. Song cô ấy vẫn trông ngóng đi làm, muốn độc lập. Tất nhiên trong thời gian vợ chưa có việc thì cô ấy phải đảm nhận cơm nước, việc nhà.

Về nhà ăn cơm ngày Halloween cùng vợ, mở lồng bàn ra tôi sốc

Đã chuẩn bị tâm lý từ trước nhưng lúc mở lồng bàn ra, nhìn mâm cơm tôi vẫn sốc tột độ.

Trước đây tôi hay chơi bời bạn bè, dịp gì cũng tụ tập nhậu nhẹt với nhau tưng bừng. Cũng vì ham chơi, nhậu quá đà mà tôi phải lấy vợ khi mới 25 tuổi. Tôi làm bạn gái có bầu, vậy là cưới dù trước đó tôi chỉ xác định yêu. Tính tôi không thích ràng buộc, vậy mà cái số không tránh được.

Kết hôn khi còn quá trẻ, tôi chẳng biết làm bố thế nào, vẫn ham chơi, nhậu nhẹ, bạn bè ới cái là có mặt. Cũng vì thế tôi bỏ vợ ở nhà một mình lúc bầu bí, con mọn, khiến cô ấy tủi thân trầm cảm. Tôi vẫn còn nhớ hồi con được 5 tháng, vợ ôm con bỏ đi khiến 2 bên nội ngoại tìm kiếm khắp nơi, tôi mới nhận ra mình sai. May hồi đó vợ không làm điều gì dại dột không tôi ân hận cả đời. 

Vợ hỗn với mẹ, tôi thẳng tay tát nhưng sau đó hối hận

Chốc mẹ lại chạy sang than vãn với tôi về vợ, rồi vợ lại khóc lóc nói mẹ không đúng, bắt nạt con dâu… đủ thứ chuyện.

Phụ nữ thật kỳ lạ, luôn bắt đàn ông phải chọn lựa giữa mẹ và vợ. Chọn làm sao được khi bên nào cũng quan trọng. Và tôi rơi vào tình cảnh đó, có những lúc tôi phát điên lên, cáu gắt, bỏ đi như để trốn tránh tất cả. Dù vợ chồng tôi không ở chung với bố mẹ, nhưng 2 nhà lại liền kề nhau nên không tránh khỏi va chạm.

Vợ tôi ít nói, trầm tính, được mọi người đánh giá là hiền. Ấy vậy mà với mẹ chồng, cô ấy chẳng chịu nhịn chút nào. Mẹ nói câu nào cãi câu đấy, không ít lần mẹ tôi tăng xông đòi đuổi con dâu ra khỏi nhà nhưng tôi bắt vợ xin lỗi rồi lại thôi. Còn vợ luôn cho rằng mẹ quá đáng, không thể nhịn được, càng nhịn bà càng làm tới. Tôi đúng là chịu thua hai người phụ nữ này.

Tin mới